Trong lòng Trần Quốc Vinh rất phức tạp, nhất thời dâng lên vô số cảm xúc.
Còn gì bi kịch hơn nhìn người thân hại nhau?
"Cút đi cho tôi, tôi không muốn nhìn thấy hai người nữa! Cút ra khỏi Ma Đô cho tôi!"
Trần Quốc Vinh cuối cùng vẫn không nỡ ra tay, ông ta chung quy vẫn mềm lòng.
Ông ta nhớ tới cảnh tượng khi Trần Hương Lan còn bé ôm chân ông ta, gọi ba với giọng điệu ngây ngô, nhớ Trần Hương Lan khóc thảm thiết khi ông ta đưa tới trường mẫu giáo lần đầu tiên, nhớ tới Thế Duệ lau nước mắt khi Trần Hương Lan lấy Mộc Lai...
Đây là đứa con gái mà ông ta từng nâng trong lòng bàn tay.
Là đầu quả tim của ông ta đấy.
Cho dù bây giờ biết mình không phải là ba ruột của bà ta, nhưng nhiều năm như vậy, ông ta làm sao có thể xuống tay được?
Trần Hương Lan và Mộc Lai quỳ xuống, dập đầu ba cái. Trần Hương Lan khẽ nói: "Ba, con đi đây. Duyên phận đời này của chúng ta đã hết. Kiếp sau, con lại làm con gái của ba, cố gắng hiếu thảo với ba!"
Sau đó, bà ta được Mộc Lai đỡ, muốn rời khỏi.
Mộc Lai đột nhiên xoay người, áy náy nói: "Hạ Thế Duệ có lai lịch rất không đơn giản. Sau lưng ông ta còn có thế lực lớn, các người phải cẩn thận đấy. Bên cạnh ông ta còn có hai Võ tông nữa. Xin lỗi về chuyện đã làm trước đó."
Hai vợ chồng nói xong, cà nhắc rời khỏi nhà họ Trần, trước sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-chu-o-re/3675996/chuong-775.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.