“Anh, anh Sài, tôi sai rồi, tha cho tôi đi. Triệu Thanh Hà, chúng ta là bạn tốt của nhau, tha cho tôi đi, tôi không dám nữa đâu, tôi sai rồi..."
Hồng Kim Phượng hoảng sợ mặt mũi trắng bệch, hơn bất cứ ai, cô ta biết rõ khuôn người da đen ở nước A hỗn loạn tới cỡ nào.
Triệu Thanh Hà không đành lòng, cô đánh một bàn tay vào mặt Hồng Kim Phượng: “Đánh cô một bạt tay này, chúng ta từ đây cắt đứt quan hệ.”
Sau đó lại nhìn Sài Kiện: “Anh Sài, bỏ qua cho cô ta đi, tôi tin tưởng là sự trừng phạt hiện tại đủ để cô ta nhớ cả đời.”
Sài Kiện vội vàng nói: “Được thôi, được thôi, mợ Vương đã lên tiếng, đương nhiên tôi sẽ thả cô ta.”
Vừa mới nói xong thì liền nhìn thấy Vương Bác Thần lạnh lùng nhìn mình chằm chằm, não lóe lên, lập tức hiểu ý tứ của Vương Bác Thần.
Anh ta liếc mắt ra hiệu cho vị võ tôn đang kiềm chế Hồng Kim Phượng: “Ném ra ngoài đi, đừng làm bẩn mắt Vương gia và mợ Vương.”
Võ tôn đó liền hiểu ý.
Hồng Kim Phượng cảm thấy mình là người nước A là đã hơn người khác một bậc, vậy thì cứ để cô ta đi làm người nước A đi.
Đạo đức của người này rõ ràng rất ti tiện, cho cô ta làm người lại không chịu làm, cứ phải đòi làm chó.
Huống hồ gì Hồng Kim Phượng đã nhiều lần tìm đường chết, không làm theo ý cô ta thì thật sự có lỗi với cô ta quá.
“Thanh Hà, chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-chu-o-re/3675956/chuong-735.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.