Nói xong, Lý Kiệu lại nhìn về phía Triệu Thanh Hà: “À, đúng rồi, con gái của cô cũng vừa đến nhà trẻ nhỉ, cô gái nhỏ trông cũng rất đáng yêu.”
Triệu Thanh Hà nắm chặt tay, cô không ngờ Lý Kiệu lại dám ngang nhiên dùng người nhà uy hiếp như vậy.
Thế lực nhà họ Lý rất lớn, muốn ra tay với người nhà bọn họ, không ai có thể chống được.
Ba người Chu Kiên, Tề Bắc Vũ và Bành Dục cau mày, vẫn không mở miệng.
Thấy không ai nói gì, Lý Kiệu cười lớn một tiếng, nói: “Lan Hiếu, xem ra không có ai dám đối nghịch với nhà họ Lý chúng tôi, không ai ủng hộ, anh đoạt quyền cái rắm gì. Giải tán đi, anh quay về chú ý hơn một chút, gần đây không yên ổn, tránh cho chết cũng không biết mình chết thế nào.”
Lan Hiếu cười nhạt một tiếng, nhìn Lý Kiệu như nhìn một tên ngốc, nói: “Lý Kiệu, ai nói tôi muốn làm chủ tịch hội đồng vậy?”
Lý Kiệu khẽ giật mình.
Lan Hiếu nhìn về phía Triệu Thanh Hà, nói: “Tôi ủng hộ cô Triệu Thanh Hà làm chủ tịch hội đồng tập đoàn Lý Thị, ai đồng ý, ai phản đối?”
“Cô ta?”
Lý Kiệu giống như là nghe được một chuyện cực kỳ buồn cười: “Cho cô ta mười lá gan, cô ta dám sao?”
“Tôi ủng hộ cô Triệu Thanh Hà đảm nhiệm chức chủ tịch hội đồng.”
“Tôi cũng ủng hộ.”
“Tôi ủng hộ.”
Ba người Bành Dục, Chu Kiên, Tề Bắc Vũ vẫn luôn không nói gì, mở miệng nói.
Cái gì!!
Lý Kiệu lập tức rơi vào tình huống khó xử!
Ba lão già chết tiệt này, lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-chu-o-re/347891/chuong-308.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.