Cảm giác chao đảo biến mất, ánh sáng chói mắt cũng biến mất, Trần Cảnh mở mắt ra, vội chạy ra phía ngoài nôn thốc nôn tháo. Dù đã là lần thứ hai di chuyển nhưng Trần cảnh vẫn chưa thể nào quen với cảm giác này.
Sau khi nôn sạch mọi thứ trong bụng ra, lại uống một ngụm nước và rửa mặt cho tỉnh táo, Trần Cảnh lúc này mới bình tĩnh quan sát xung quanh. Chỗ cậu đang đứng là một bệ đá lớn, xung quanh là các cột tròn bao bọc.
Xung quanh bệ đá đều là rừng cây rậm rạp, nhìn không thấy cảnh vật xung quanh, chỉ có duy nhất một lối đi bằng đá dẫn thẳng vào cánh rừng. Trên bệ đá, năm viên đá thời không nằm gọn trên đó, nhưng Trần Cảnh có thể cảm nhận được dường như chúng đã thiếu đi cái gì đó.
Theo phán đoán của cậu có lẽ mỗi lần dùng để khởi động trận pháp xong, năm chiếc khóa thời không sẽ mất đi một dạng giống như năng lượng để duy trì, có lẽ cần thời gian để hồi phục. Tức là cậu sẽ không thể khởi động trận pháp để quay trở lại trong thời gian ngắn.
Dù sao cũng không thể làm gì khác, nhặt lên năm chiếc khóa thời không, Trần Cảnh bước đi về phía con đường đá. Hai bên đường, từng cây cổ thụ mọc rậm rạp, không ít loại đều có giá trị rất cao tương tự như hoàng đàn, tử đàn..
Đi gần một giờ đồng hồ, Trần Cảnh cảm giác có gì đó không đúng. Con đường này cứ như thể không có điểm cuối vậy, cảnh vật hai bên tuy thay đổi liên tục nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-chien/898835/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.