Trong một góc phòng mà đồ đạc đã bị lục tung, nhìn vô cùng lộn xộn. Ban nãy trong khoảnh khắc Trần Cảnh mở cửa ra ngoài, một tia sáng truyền vào góc tối này đã làm lóe lên một thứ ánh sáng lấp lánh giống như khi tia sáng chiếu vào một tấm gương.
Nhưng tìm hết cả đống đồ vẫn không có thứ gì tương tự như vậy, Trần Cảnh thầm nghĩ không lẽ mình mệt mỏi bị ảo giác. Nhưng cái cảm giác đó rất chân thật, không thể là nhìn nhầm được. Lại lật tìm một lần nữa. kết quả vẫn không tìm thấy vật gìhữu ích, Trần Cảnh lại chuẩn bị bỏ ra ngoài, có lẽ cậu mệt mỏi nên sinh ra ảo giác.
Ra đến chính điện, lão quản gia vẫn đang ngồi trên một chiếc ghế dể điều khí. Vết thương của ông đến giờ vẫn chưa khỏi hoàn toàn. Không làm phiền đến ông, Trần Cảnh lại đi đến tòa tháp trắng ở phía sân sau.
Tòa tháp này kiến trúc tương tự như tòa tháp lúc trước cậu tìm thấy ở ngoại vi, nhưng quy mô thì to lớn hơn nhiều. Lối vào vẫn là một mê cung, chỉ là diện tích lớn hơn, cũng nhiều trụ hơn nhưng các cơ quan đều đã bị người đi trước phá giải. Kể cả khóa trên cửa vào cũng đã được mở ra, Trần Cảnh không tốn nhiều sức đã có thể đi lên phía trên.
Lên đến trên đỉnh tháp, khung cảnh khiến cậu có chút ngẩn người. Ngoài mái sen to lớn ở ngoài cùng, phía trong có bốn tòa bệ sen khác, phân biệt ở bốn hướng đông, tây, nam, bắc. Mà bốn tòa bệ sen này lại bao quanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-chien/898834/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.