Thời gian đã trôi qua ba mươi phút, tình hình trong sân vẫn đang bất lợi cho Trần Cảnh, phạm vi di chuyển của cậu ngày càng thu hẹp lại. Trên người cũng xuất hiện một vài vết xước nhẹ ở trang phục.
Liên tiếp các chiêu thức thể thuật, các loại vũ khí được tung ra, từ phi tiêu, đoản nhận thậm chí cả bùa nổ,mặt sân dần xuất hiện những hố nhỏ
Bên ngoài sân, trên đài quan sát của bộ phận đội trưởng, lời bàn luận vang lên không ngớt. Người ngồi gần Trần Liễu nhất lên tiếng.
- Tứ trưởng lão, thiếu tộc trưởng thiên tư quả nhiên không tầm thường. Mới cấp bảy đã cầm cự tới hơn ba mươi phút với người trên mình tới năm cấp. Rõ ràng thằng bé Trần Huyền không hề nương tay.
- Haha Lâm lão đệ không cần thắc mắc, chính ta nói với Huyền phải đánh hết sức, không được nương tay, có như vậy mới kiểm tra được hết khả năng của Cảnh, lên chiến trường kẻ địch nào sẽ nương tay với nó chứ.
Người vừa nói tên Trần Lâm, thủ lĩnh đội hộ vệ số mười chín, cao thủ Dị nhân Dung thần cảnh. Người này có quan hệ rất tốt với Trần Liễu.
- Dù như vậy nhưng thời gian ngài đưa ra có quá dài không. Thiếu tộc trưởng quá xuất sắc mới có thể cầm cự đến bây giờ, nếu là kẻ khác ở cấp bảy, chỉ vài ba chiêu của Huyền cũng chẳng đỡ nổi.
- Đúng vậy tứ trưởng lão, xem từ đầu đến giờ mặc dù thiếu tộc trưởng rơi xuống hạ phong nhưng vẫn có thể phản kích, hơn nữa cũng chưa bị trúng đòn nào nghiêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-chien/898779/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.