Đợi khi các chíhuy đã đi hết, Trần Liễu quay lại nhìn cậu, xem ra ông cũng biết cậu có điều muốn nói.
- Cảnh muốn nói gì, ta thấy cháu định nói lại thôi mấy lần.
- Thưa chú, cháu muốn được đi thu thập ngọc giản. Cháu đến đây để rèn luyện, thời gian qua cháu đã học được rất nhiều điều. Mong chú đồng ý với cháu.
Trán của Trần Liễu nhăn lại. Suy nghĩ một lúc mới nói.
- Nếu là lúc trước có lẽ ta sẽ đồng ý, nhưng tình hình hiện tại e không được.
- Tại sao ạ ?
- Cháu thấy rồi đó, tranh chấp dữ dội hơn chúng ta dự tính rất nhiều. Chỉ có nửa tháng mà tổn thất đã lớn như vậy. Hiện giờ chúng ta phải điều động thêm lực lượng từ tổng bộ ở kinh thành đến chi viện. Cảnh giới của cháu còn thấp, vào ngoại vi hiện giờ rất nguy hiểm.
- Cháu biết cảnh giưới cháu còn thấp nhưng năng lực tự vệ cháu vẫn có thưa chú. Hơn nữa nhóm của cháu thì chú cũng biết đó, có họ bảo vệ thì an toàn của cháu không đáng lo.
Nói rồi Trần Cảnh liền dùng đủ lời lẽ để thuyết phục chú cậu. Cuối cùng, Trần Liễu đồng ý để nhóm của cậu đi với điều kiện cậu có thể thủ được với một Ngự nhân cấp mười hai trong một giờ đồng đồng hồ.
Người sẽ do chú cậu chỉ định. Trần cảnh ngay lập tức đồng ý. Nếu để đánh bại hoàn toàn thì cậu không làm được. Nhưng nếu chỉ cầm hòa cậu tin vào thể thuật cùa mình có thể làm được.
Thời gian tập luyện với cha khiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-chien/898778/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.