Đàm Thuận đột nhiên mở mắt, ánh mắt phát ra tia sáng: “Chí Dũng tuy rằng có tội, nhưng không có nghĩa là bọn họ có thể xét xử! Âu Dương Lôi, cháu yên tâm, đêm nay ông sẽ đi cứu Chí Dũng, cháu chuẩn bị sẵn tiền cho thằng bé để nó có thể bỏ đi thật xa! Bằng không bị cảnh sát chú ý thì không phải chuyện tốt.”
Âu Dương Lôi gật đầu: “Ông yên tâm, cháu đã chuẩn bị hơn ba tỷ tiền mặt, ngoài ra còn chuẩn bị một tấm thẻ ngân hàng hơn mười lăm tỷ, ông thấy thế nào?”
Đàm Thuận gật đầu: “Rất tốt, Âu Dương Lôi, nó quả thật đã vì cháu làm không ít chuyện, cháu có thể đối xử tốt với nó ông cũng cảm thấy rất vui.”
Âu Dương Lôi nói: “Ông không cần khách khí với cháu, cháu đối xử tốt với Chí Dũng là điều nên làm. Đêm nay ông định hành động như thế nào?”
Đàm Thuận nói: “Cháu chỉ cần cử một người lái xe đến nơi ông chỉ định để tiếp ứng là được, còn những chuyện khác ông tự sắp xếp.”
Âu Dương Lôi có chút không yên tâm: “Ông ơi, cảnh sát nhất định sẽ gia tăng phòng vệ đối với Chí Dũng, một mình ông e là không thể làm được?”
Đàm Thuận cười ngạo nghễ: “Âu Dương Lôi có phải cháu cảm thấy ông già nên vô dụng rồi không?”
“Ha ha, ông nói đi đâu đấy? Âu Dương Lôi cháu sao dám nghi ngờ người võ công đầy mình như ông được?” Âu Dương Lôi cười ha hả: “Vậy được rồi, đợi ông thắng lợi trở về, chúng ta lại uống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-cap-o-re/2780394/chuong-388.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.