“Ưm!” Đại Tùng tỉnh dậy, đôi mắt thâm quầng, đầu óc thì vẫn còn choáng váng: “Tôi vừa bị sao vậy?” 
Vừa rồi, bằng một cú đá ngang tàng đã khiến Đại Tùng ngã một cách thảm hại! Anh ta thậm chí không thể nhớ mình đã bị đá như thế nào. 
“Bây giờ, anh đã sẵn sàng trả lời câu hỏi của tôi chưa?” Mặc dù Diệp Vô Phong nhẹ giọng nói, nhưng mọi người trong phòng đều nhìn ra áp lực trong giọng nói này quá là quá lớn! 
Lúc này Đại Tùng mới biết thì ra lúc nãy khi anh ta định sử dụng liên hoàn tam cước, anh ta chỉ mới đưa một chân ra đã bị đối thủ áp đảo lại. 
Anh ta vô cùng nản chí, anh ta đã luyện võ công này hơn ba mươi năm mới có thể đạt tới trình độ như hiện tại, nhưng người kia rõ ràng là một thanh niên mới ở độ tuổi hai mươi, vậy mà lại giỏi hơn mình rất nhiều! 
So với tài năng của sư phụ khi đó thì thanh niên trước mặt xem ra còn cao hơn rất nhiều? 
Nhưng là một người giang hồ nghĩa khí làm sao Đại Tùng có thể bán đứng bạn bè được? 
“Một chữ tôi cũng không nói.” Đại Tùng nghiến răng. 
“Hơ!” Diệp Vô Phong chế nhạo: “Đừng nói như vậy? Nào, tôi muốn xem xương của anh cứng đến mức nào.” 
Trong khi nói, Diệp Vô Phong đã giẫm lên xương bắp chân phải của Đại Tùng! 
Răng rắc! Đại Tùng nghe rõ tiếng gãy xương chân của chính mình! 
A! Đau đớn tột cùng! Nhưng anh ta lập tức ngậm chặt miệng, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-cap-o-re/2780358/chuong-372.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.