Hai người Bạch Tinh Đồng theo Giản Phúc Linh đến một quán Đông Bắc để dùng cơm, lúc cả ba ngồi xuống định gọi món thì ánh mắt Bạch Tinh Đồng lại chăm chú nhìn một người: “Dì Mã?”
Diệp Vô Phong nhìn theo hướng cô ta đang nhìn, thấy bên trong quán cơm có một người phụ nữ trung niên đang khom người, đưa lưng về phía họ.
“Bà ấy là…” Diệp Vô Phong thắc mắc hỏi, nhìn thì vóc dáng của người phụ nữ trung niên này khá tốt, nhưng vì phải làm việc môi trường thế này một thời gian dài nên làn da bà ấy có hơi thô ráp.
Bạch Tinh Đồng nói: “Dì Mã là hàng xóm lúc nhỏ của tôi, dì ấy tốt với tôi lắm! Chắc chắn là dì ấy rồi! Nhìn thế chứ lúc trước dì ấy được xưng là diễn viên hát Nhị Nhân Chuyển nổi tiếng ở Phụng Thiên đó! Thời đó dì ấy nổi như cồn ý!”
Cô ta nói xong thì cũng chẳng thèm gọi món nữa, lập tức đi về phía dì Mã: “Dì Mã! Dì Mã!”
Người công nhân nữ đang khom lưng lau nhà từ từ đứng thẳng lên, dễ dàng thấy được bà đang bị đau thắt lưng.
“Dì Mã! Đúng là dì rồi! Sao dì lại sống ở nơi khô cằn này vậy? Cháu, cháu không có ý xem thường dì đâu, ý cháu là, lẽ ra dì phải ở trên sân khấu mới đúng! Dì Mã, dì sao vậy?” Quả nhiên Bạch Tinh Đồng rất quen thuộc với dì Mã.
“Tinh Đông? Là cháu ư?” Dì Mã lên tiếng, giọng bà vô cùng khàn, nghe giống như tiếng chiêng vỡ.
“Dì Mã!” Bạch Tinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-cap-o-re/2780344/chuong-364.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.