Diệp Vô Phòng ngồi cách Bạch Nhạn Phi hơn một mét: "Được rồi, nói chuyện chính đi."
Bạch Nhạn Phi nói: "Tôi rất muốn biết, rốt cuộc là anh đã khiến ba người'nhảy lầu kiểu gì vậy, tôi đã hỏi Tiêu Sắc, nhưng cái cô kia không chịu nói."
Diệp Vô Phong cười ha ha: "Nếu đã là bí mật rồi, thì người biết càng ít càng tốt."
Bạch Nhạn Phi khinh khỉnh liếc anh một cái: "Được thôi, anh không nói, tôi cũng chẳng hỏi nữa. Anh vẫn còn nhớ lời hứa giao chiến với gia tộc Mộ Dung chứ? Mấy ngày nay, sao tôi không thấy anh chuẩn bị gì nhỉ? Đến lúc đó phải có ba người ra chiến đấu. Đối phương có Bát Tí Hải thần, anh có thể đối phó, có bao nhiêu phần thắng?"
Diệp Vô Phong nói: "Cô đừng có hỏi nữa, dù sao thì chúng ta thắng chắc! Đến lúc đó rồi cô sẽ biết thôi."
"Anh còn dám thừa nước đục thả câu với tôi?" Bạch Nhạn Phi đứng dậy, chậm rãi đi về phía Diệp Vô Phong, chu môi: "Người ta lo lắng mà!"
Diệp Vô Phong nói: "Cô chứ dồn hết sức lực của mình vào công việc kiến thiết lại cảng Hoa Hải là được rồi."
"Được thôi." Bạch Nhạn Phi không hỏi được gì, nhưng đôi mắt xinh đẹp lại nhìn Diệp Vô Phong chằm chằm, rất lâu cũng không chịu dời mắt.
Tiếp xúc với Diệp Vô Phong càng nhiều, Bạch Nhạn Phi ngày càng chắc chắn, đây là một người đàn ông vô cùng tài giỏi, chính là hoàng từ trong lòng cô ấy.
Cốc cốc, tiếng gõ cửa phòng vang lên.
"Chắc không phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-cap-o-re/2780184/chuong-286.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.