Tất cả mọi người đều nghị luận ầm ĩ, đồng thời cũng có mấy phần lo lắng.
Tuy Ngự Thú Sư không thể tùy ý triệu hồi Khế Ước Linh ra, nhưng đến một nơi hẻo lánh cũng không nói rõ được đâu.
Chỉ cần không khiến cho người bị trọng thương hoặc là giết chết người thì Trấn Linh Cục cũng sẽ không điều tra quá kỹ.
- Ta cảm thấy khả năng Trần Thư bị ám toán không lớn đâu…
Hạ Băng vẫn luôn cao lãnh thấp giọng nói.
Mọi người sững sờ, sau đó cũng nhao nhao nói rằng có đạo lý.
Mặc dù cấp bậc Ngự Thú của Trần Thư không cao, nhưng trên thực tế thì tính tình của hắn cũng quá âm hiểm. Mà quan trọng là không chạy theo kịch bản chút nào, có thế nào hắn cũng vẫn có thể làm ra những hành động kinh người.
- Lão sư, ta thật sự không có đánh người, Trịnh Nam tìm ta cũng chỉ đơn thuần là nghiên cứu và thảo luận vấn đề thôi.
- Vấn đề gì?
- Hắn hỏi ta có phải tên là Trần Thư hay không, ta bèn thân thiện mà trả lời hắn ta.
Vẻ mặt Phương Kha đầy cạn lời.
- Vậy vết thương trên mặt hắn ta ở đâu ra?
- Mỗi lần ta trả lời thì hắn ta lại vô cùng cảm động, cứ một mực dùng đầu đập vào tay của ta, cũng làm ta ngơ ngác hết cả.
Nhìn bộ dạng vô tội của Trần Thư, trong lòng Phương Kha cũng có chút cảm thán.
Chết tiệt, sao ngươi có thể bình tĩnh như vậy cơ chứ? Quả thực là bày ra bộ dạng chững chạc đàng hoàng mà nói hươu nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-cap-lua-chon-ngu-thu-su-nay-co-uc-diem-du-doi/1018201/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.