Vị trọng tài lúc này hạ xuống, trên khuôn mặt của hắn vẫn mang một nét bình thản như chưa có gì xảy ra. Hiển nhiên, dẫu hai người Dương Long đã nhất kích tất sát đối thủ, nhưng ở cái nơi thị huyết này thì chết một hai người cũng như là mất đi một con vật không hơn không kém. Hắn đưa mắt nhìn một lượt xung quanh sàn đấu, ánh mắt hắn đảo qua tên tráng hán đã hoàn toàn đoạn tuyệt sinh cơ kia. Đôi mắt hắn lúc này lóe lên một tia khiếp sợ, hắn nhìn thật kỹ vào vết thương như được cắt gọt cẩn thận ở trên mi tâm của gã cao to kia, miệng thì lẩm bẩm gì đó mà không ai nghe thấy.
Qua vài hơi thở, tên trọng tài này mới chuyển mắt sang hướng của Dương Long cùng con đại khuyển hắn đang ngồi trên lưng. Khi nhìn thấy hình dạng kì lạ của Dương Long hoàn toàn không giống một con sư tử bình thường, hiển nhiên hắn hiện tại làm sao có thể biết được lai lịch của Dương Long có thể là một dòng tộc của đại thần thú thượng cổ chứ. Nhưng với hình dạng oai vệ cùng với những lân giáp trên chân của Dương Long cũng đủ làm cho vị trọng tài này dại ra trong chốc lát. “Hừm” một tiếng, lúc này hắn mới hướng đến toàn thể khán giả đang ngồi xem, thông qua phát thanh bảo cụ mà nói lớn.
“ Trận đấu giữa Đại Khuyển Vương Trương Lực cùng với Tiểu Ngọc tiểu thư đã kết thúc. Thắng lợi cuối cùng dành cho Tiểu Ngọc tiểu thư. Các vị hãy dành một tràng vỗ tay lớn nhất, hò hét
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-canh-dai-luc/3959362/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.