Buổi tối gió nhẹ, chiếc thuyền đánh cá nhỏ lênh đênh trên dòng nước gợi lên những đợt sóng nhỏ. Ánh sao điểm xuyến ngọn đèn đầu thuyền xé mở một mảnh trời đêm khiến cho khung cảnh thêm phần thần bí mộng ảo, khung cảnh đẹp đẽ hệt như một cảnh phim trên màn ảnh rộng.
Lục Tiêu Dã nhìn chằm chằm Phù Tinh Triều, nhìn cậu không nhanh không chậm lên dây buộc cần chuẩn bị đi câu, ba con cá nhỏ làm bằng gỗ móc vào đầu sợi dây làm mồi câu.
"Dùng thứ này câu mực à?" Hắn khó hiểu hỏi.
"Ừm." Phù Tinh Triều đã tính trước mọi việc, nói: "Khi nào quăng mồi gỗ xuống nước, em sẽ niệm một câu thần chú ngắn, tụi nó sẽ biến thành cá thật ngay."
Lục Tiêu Dã nhìn bốn phía, con ngươi không ngừng trừng to, lặng lẽ dùng răn nanh cắn mạnh đầu lưỡi.
Không phải đang mơ mà.
Phù Tinh Triều buộc mồi xong bèn ném cả, ba dây câu xuống biển sâu, tiếp đó quay đầu hỏi hắn: "Anh có muốn câu không?"
Lục Tiêu Dã do dự ba giây rồi gật đầu đồng ý.
Cậu nhét một cái cần vào tay hắn, bản thân thì cầm hai cái khác tiếp tục nâng lên hạ xuống nhịp nhàng dưới mặt nước, đung đưa như đang điều khiển dây rối.
Khóe môi mấp máy lẩm bẩm.
Lục Tiêu Dã cũng bắt chước cậu mà cầm chắc cần câu trong tay lúc nâng lúc hạ, chỉ là miệng không đọc thần chú mà thôi.
Đoạn chú ngắn không bao lâu đã niệm xong, Phù Tinh Triều nháy mắt với hắn rồi mấp máy khẩu hình, "Cắn câu rồi."
Ngay lúc đó, Lục Tiêu Dã cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-bien-nho/239126/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.