Trời quả thật tối rồi, trên bầu trời mờ tối đã xuất hiện vài ngôi sao sáng lấp lóe có thể thấy được bằng mắt thường.
Lục Tiêu Dã có trực giác vị trí hiện tại của hắn có lẽ cách khách sạn rất xa, điện thoại di động trong túi quần đã ướt không thể dùng được, một người đợi chờ có lẽ cũng rất nhàm chán nên đã gật đầu đồng ý.
Không lâu sau, thuyền đánh cá cập bến, hai người đồng loạt lên bờ. Nhà của thiếu niên cách bờ biển không xa, Lục Tiêu Dã phát hiện ngôi nhà của cậu đơn giản hệt như những nét vẽ nguệch ngoặc của những đứa trẻ khi còn nhỏ.
Một ngôi nhà gỗ đơn sơ với ống khói trên mái nhà, hàng rào dùng nhánh cây dựng thành. Trong sân có mấy cây dừa cao, trên cát chất đống dụng cụ đánh cá và vật dụng đồng áng. Trên chiếc thuyền gỗ hỏng, một vài con vịt và gà liên tục nhảy lên nhảy xuống.
Bước vào, bên trong nhà rất tối, một người phụ nữ lớn tuổi đang nấu ăn trong căn bếp nhỏ chừng vài thước vuông. Người đó đã già lắm rồi, trên mặt hằn sâu những nếp nhăn, nước da ngăm đen, lưng còng, là dáng vẻ đặc trưng của ngư dân trên biển.
"Đó là bà cậu à?" Lục Tiêu Dã nhỏ giọng hỏi.
Thiếu niên có hơi bất ngờ, đuôi mắt khẽ cong lên, thấp giọng đáp: "Là mẹ em."
"À."
Tiếp đó, thiếu niên và mẹ nói vài câu gì đó, vì hai người nói tiếng địa phương nên Lục Tiêu Dã không hiểu được.
Khuôn mặt người phụ nữ không có biểu cảm gì, bà vừa nói chuyện với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-bien-nho/239124/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.