Lưu Vân Kiếm Sư trở lại rồi. Động phủ của y hơi xa Liên Nguyệt Phường Thị một chút, lại không còn Vân Vụ Kiếm để ngự kiếm phi hành, y phải ‘mượn’ một thanh kiếm cấp bậc Pháp Khí của một cửa hàng nhỏ để làm công cụ di chuyển, tốc độ chậm hơn bình thường một chút.
Thế là lúc y quay trở lại cửa tiệm nhỏ, Đại Lực Tam Sư Vương đã rời đi được gần hai giờ rồi.
Thân là kiếm tu, y không thích cong cong quẹo quẹo, nhưng mà cũng không có nghĩa là y cứng nhắc không biết biến báo. Cho nên a, đồ đạc gì có thể đổi thành linh thạch thì y đều bán đi hết cho mấy cửa hàng khác, tránh cho việc đến chỗ bán Phạm chưởng quỹ lại bị lỗ một khoảng lớn.
Bước vào trong Vạn Năng Thương Hội, Lưu Vân Kiếm Sư đi đến trước quầy, đặt một chiếc nhẫn trữ vật lên trên quầy, ánh mắt chăm chú nhìn vào Phạm chưởng quỹ, hoặc nói chính xác hơn là thanh Vân Vụ Kiếm đang bị hắn đùa bỡn trên tay.
“Chưởng quỹ, đây là bảy mươi vạn Linh Thạch Trung Phẩm ngài cần, ta xin chuộc kiếm trở về.” – Lưu Vân Kiếm Sư hơi khom người một chút, sau đó mới nói ra.
Phạm Hiên ngẩng đầu lên nhìn y, khóe miệng nhếch lên một nụ cười quỷ dị, khiến Lưu Vân Kiếm Sư không nhịn được hoa cúc thít chặt, kiếm tâm run rẩy. – “Chưởng quỹ?” – Y lập tức bình tâm trở lại, trầm giọng gọi thêm một tiếng.
Phạm Hiên giơ tay ra hiệu y đừng gấp, sau đó nhặt lấy nhẫn trữ vật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-bi-thuong-nhan/3063919/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.