Niếp Thịnh biếttính tình Mẫn Thiên Hữu, hắn ghét nhất là phụ nữ tự cho mình là đúngxuất trước mặt hắn, vì thế, sau khi hắn tới rồi liền lôi các trưởngphòng quản lý nhân viên lên đứng mắng một hồi, tổng giám đốc không thích có tỳ vết gì đó, nhưng là không thích quá mức lố lăng như vậy!
Vừa đến trưa qua một hồi bận rộn, Vân Hi đột nhiên nhận lệnh gián tiếp từbộ phận nhân sự, nàng có chút không dám tín vào lỗ tai mình.
“Lăng Vân Hi, tổng giám đốc cho gọi!”
Vừa nghe đến hai chữ kia, thân thể nàng nhẹ run run một chút, gương mặtphía sau chiếc kính vẫn nhợt nhạt như giấy trắng trong suốt, lúc ngườiquản lý nhân sự thúc giục nàng bất tri bất giác đứng dậy, sau đó hướnglầu tám mươi tám mà đi.
Tám mươi tám lầu là một tầng độc lập, ởđây có phòng hợp cao cấp và văn phòng tổng giám đốc người có quyền lựctối cao, bình thường ngoài Niếp Thịnh cùng Mandy, căn bản không có người nào đi lên!
Tâm bất an, Vân Hi gõ cửa văn phòng tổng giám đốc xa hoa, một giọng nói trầm thấp quen thuộc vang lên, nàng đẩy kính trênlên một chút đột nhiên nhớ tới, lời nói của hắn ngày hôm qua, nàng do dự một chút, nhưng vẫn là không có tháo xuống kính mắt.
“Tổng giámđốc, ông tìm tôi?” Vân Hi trấn định đẩy cửa đi vào, nhìn đến văn phòngmột màu âm u lạnh lẽo, Mẫn Thiên Hữu cao lớn thân hình ngồi trên ghếxoay, nàng bình tĩnh mở miệng hỏi.
“Lăng Vân Hi?” Mẫn Thiên Hữungẩng đầu, gương mặt như điêu khắc rõ ràng rơi vào trong mắt Vân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-bi-lao-cong-nguoi-la-ai/62308/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.