Chương trước
Chương sau
Niếp Thịnh biếttính tình Mẫn Thiên Hữu, hắn ghét nhất là phụ nữ tự cho mình là đúngxuất trước mặt hắn, vì thế, sau khi hắn tới rồi liền lôi các trưởngphòng quản lý nhân viên lên đứng mắng một hồi, tổng giám đốc không thích có tỳ vết gì đó, nhưng là không thích quá mức lố lăng như vậy!
Vừa đến trưa qua một hồi bận rộn, Vân Hi đột nhiên nhận lệnh gián tiếp từbộ phận nhân sự, nàng có chút không dám tín vào lỗ tai mình.
“Lăng Vân Hi, tổng giám đốc cho gọi!”
Vừa nghe đến hai chữ kia, thân thể nàng nhẹ run run một chút, gương mặtphía sau chiếc kính vẫn nhợt nhạt như giấy trắng trong suốt, lúc ngườiquản lý nhân sự thúc giục nàng bất tri bất giác đứng dậy, sau đó hướnglầu tám mươi tám mà đi.
Tám mươi tám lầu là một tầng độc lập, ởđây có phòng hợp cao cấp và văn phòng tổng giám đốc người có quyền lựctối cao, bình thường ngoài Niếp Thịnh cùng Mandy, căn bản không có người nào đi lên!
Tâm bất an, Vân Hi gõ cửa văn phòng tổng giám đốc xa hoa, một giọng nói trầm thấp quen thuộc vang lên, nàng đẩy kính trênlên một chút đột nhiên nhớ tới, lời nói của hắn ngày hôm qua, nàng do dự một chút, nhưng vẫn là không có tháo xuống kính mắt.
“Tổng giámđốc, ông tìm tôi?” Vân Hi trấn định đẩy cửa đi vào, nhìn đến văn phòngmột màu âm u lạnh lẽo, Mẫn Thiên Hữu cao lớn thân hình ngồi trên ghếxoay, nàng bình tĩnh mở miệng hỏi.
“Lăng Vân Hi?” Mẫn Thiên Hữungẩng đầu, gương mặt như điêu khắc rõ ràng rơi vào trong mắt Vân Hi,khuôn mặt này ấn tượng tựa hồ có chút quen thuộc.
Mùi nước hoa dior nhàn nhạt vờn quanh mũi Vân Hi, nàng mới kinh ngạc thu hồi ánh mắt, sau đó gật gật đầu,“Vâng!”
“Được lắm, cô không có đem lời nói của tôi đặt ở trong đầu!” Mẫn Thiên Hữubuông chiếc bút trong tay, nhìn đến gương mặt tái nhợt kia, trong mắthắn như có gợn sóng chợt lóe qua, lúc Vân Hi còn đang nghi hoặc, thânhình cao lớn đã muốn đứng lên, Vân Hi bình tĩnh đón nhận ánh mắt hắncứng rắn, sau đó phản bác nói,“Chẳng lẽ tổng giám đốc của tập đoàn Thiên Thừa chỉ nhìn bề ngoài có thể phán đoán năng lực một người sao?”
Chỉ bởi vì hắn không thích liền phủ định nàng sao?
Nếu là như thế, cho dù tự tôn cao ngạo cho phép nàng trước mắt người nàycúi đầu, nhưng nàng cũng không nghĩ ủy khuất chính mình.
“Mọingười là thích nhìn cảnh đẹp ý vui đó là bản năng, bất quá Lăng tiểu thư cố ý ngụy trang, hẳn là không phải có mục đích đi?” Mẫn Thiên Hữu nhếch môi, khóe miệng lộ ra một chút cười tà, nhìn Lăng Vân Hi trên mặt hiệnlên một tia đỏ ửng, hắn trong lòng dâng lên một chút thích thú, hắn đốivới phụ nữ uôn luôn không có quá nhiều chú ý, mà cô gái này nhìn như quá mức bình thản lại làm cho hắn có một loại cảm giác đặc biệt!
“Vân Hi chỉ là một trợ lý tổng giám nho nhỏ, hẳn là không có cơ hội làm chotổng giám đốc chú ý đến mới đúng, còn có, quần áo như thế nào là do ýthích của cá nhân, chẳng lẽ đường đường là một công ty đa quốc gia đốivới nhân viên, mọi hành vi đều bị quản lý sao?”
Vân Hi khônggiống như hôm nay mà dễ dàng tức giận, là vì một câu nói của Mẫn tổng,khiến cho nàng luôn luôn giữ được bình tĩnh cũng phải lập tức kích phátra, nàng cũng có chút kinh ngạc khác thường của chính mình.
“A,người khác tôi sẽ không quản, bất quá, đối với thư ký bên cạnh tôi, tôinghĩ mình tất nhiên phải để ý!” Mẫn Thiên Hữu mặt cười không chớp mắtnhìn chằm chằm Vân Hi, giống nhau nàng ở trước mặt hắn không thể chegiấu được chính mình, dễ dàng bị hắn nhìn thấu!
“Ông, có ý gì?”Vân Hi tựa hồ nghe ra ý tứ trong lời nói của hắn, nàng càng thêm cảmthấy người đàn ông này có chút sâu không lường được.
“Ý tôi chính là, từ hôm nay trở đi cô được điều đến làm thư ký riêng cho tôi!”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.