Sáng sớm hôm sau,thời điểm Vân Hi xuống lầu liền đón nhận khuôn mặt tươi cười nhưng hơithở sặc mùi âm mưu của Chung Mỹ Cầm cùng Lăng Nhã Nhược, trước đó bọn họ luôn xem nàng như người không tồn tại, nhưng là hôm nay Chung Mỹ Cầmnhìn đến Vân Hi như cũ vẫn là bộ quần áo bình thường, tóc buộc gọn gàng, mang theo một cái kính đen to bản, bà ta tiến đến thân thiết kéo tayVân Hi, trên mặt nụ cười giả dối,“Vân Hi a, dạo này mẹ bận quá không cóquan tâm nhiều tới con, xem này con gầy quá!”
Nói xong còn nhìnnàng từ trên xuống dưới, ánh mắt rõ rang lộ vẻ khinh thường, Lăng NhãNhược cũng là làm bộ dáng chê bai hèn mọn mà còn trái lương tâm nói lờikhách sáo, làm cho Vân Hi theo bản năng rút lại tay lui về phía sau vàibước, một năm ba trăm sáu mươi lăm ngày, bọn họ cùng ngồi dùng cơm sốlần căn bản đếm không hết mười ngón tay, trước kia có Lăng Trí Xa ở bọnhọ còn để ý gọi nàng cùng ăn, nhưng sau này Vân Hi nhìn thấy Lăng Trí Xa không dám chống đối Chung Mỹ Cầm luôn luôn làm theo ý bà ta, nàng đốivới hắn một chút hảo cảm cuối cùng cũng không còn.
“Con muốn đilàm rồi!” Vân Hi cho tới bây giờ đều không có gọi bà ta một tiếng mẹ,chỉ có ở trước mặt Lăng Trí Xa thì không thể không gọi, mà ở trong lòngcủa nàng, người đàn bà này không thể so sánh cùng mẹ Trang Thi Ngữ, lòng của nàng cũng chỉ có một người mẹ đã chết!
“Nga, kia ăn xong bữa sáng hẳn đi, mẹ đưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-bi-lao-cong-nguoi-la-ai/62307/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.