Vân Hi ánh mắt vẫn dõi theo bóng dáng trên lầu, tựa hồ có thể nhìn xuyên thấu qua lưng ghế rộng lớn, nhìn đến bi thương trên gương mặt hắn, một khắc đó lòng củanàng một mảnh buồn thương.
Bữa tối phong phú đến bên miệng cũngthực vô vị, Vân Hi lên lầu lúc đi qua căn phòng cạnh phòng mình, nàngbiết Mẫn Thiên Hợp ở cạnh phòng nàng, nghĩ đến điện thoại của Lăng TríXa, nàng tạm dừng một chút, sau đó dứt khoát gõ cửa phòng hắn.
“Vào đi!” Thanh âm Mẫn Thiên Hợp cách cánh cửa truyền đến, Vân Hi hít sâu một hơi, sau đó trực tiếp đẩy cửa phòng đi vào.
Nhìn trước mắt một màn làm cho nàng lắp bắp kinh hãi, chú Tần nửa quỳ ở bêngiường, hai tay đang ở trên đùi hắn mát xa, Mẫn Thiên Hợp đã nữa nằm ởtrên giường, một thân áo sơ mi màu lam, ngọn đèn sáng ngời chiếu trênmặt hắn, thực rất hợp.
“Có chuyện gì sao?” Mẫn Thiên Hợp một bàntay ngăn lại động tác của chú Tần, đợi sau khi chú Tần đi ra ngoài mớinhìn về phía Vân Hi, trong mắt cũng rất lạnh nhạt.
“Là……” Vân Hiđem tầm mắt từ trên thân thể hắn dời đi, sau đó chậm rãi mở miệng,“Là,anh của em đã trở về, ngày mai em muốn trở về nhà một chuyến!”
Nàngmới tân hôn vài ngày, trở về Lăng gia lý nên phải được Mẫn gia đồng ý,mà nàng biết, nếu Mẫn Thiên Hợp không cùng nàng trở về, mẹ con kia khẳng định lại sẽ nhìn nàng chê cười.
“Ừ……” Mẫn Thiên Hợp như có chútđăm chiêu nhìn nàng một cái, sau đó gục đầu xuống, Vân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-bi-lao-cong-nguoi-la-ai/2774693/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.