“Triết……” Đôi mắt xinh đẹp tà tà nhìn thẳng đôi mắt Mẫn Hiếu Triết đột nhiên trở nên âm trầm,Thượng Trạch Nhất một khắc bỗng dừng lại.
“Cùng tôi uống rượuđi!” Mẫn Hiếu Triết cố ý không nhìn ra ánh mắt nhiệt tình của người đànông bên cạnh, cảm xúc có chút không vui cởi bỏ tây phục trên người, cởixong tùy ý ném lên sô pha, liền đi tới quầy rượu lấy ra hai cái cốc cóchân dài, mở ra một chai rượu vang chưa khui, động tác nhàn nhã, sau đóđổ đầy hai ly, màu đỏ tươi trong ly rượu thủy tinh trong suốt chiếu rọi, cùng ánh đèn trút xuống càng phát ra màu sắc mê hoặc say lòng người.
“Làm sao vậy?” Thượng Trạch Nhất bước tiến lên, thả người ngồi xuống ghế ởquầy bar nhỏ, bên trong khách sạn có thiết kế một quầy bar nhỏ độc lập,bởi vì Mẫn Hiếu Triết cùng hắn rất tịch mịch, mà rượu là phương thứcgiải quyết duy nhất!
“Trạch Nhất, tôi là không nên lợi dụngmột cô gái đến đạt thành kế hoạch của chính mình phải không?” Mẫn HiếuTriết nhấp một ngụm rượu, đôi mắt hẹp dài mà ảm đạm mãnh liệt dậy sống,có một ý nghĩ không xác định được như vậy, nhưng ý niệm này trong đầurất nhanh đã bị hắn chối bỏ, chỉ nghĩ đến sáu năm qua hắn ở nước Mỹ bịngược đãi cùng tra tấn như thế nào, hắn sẽ không từ biện pháp đối vớicha con Mẫn Bác Luân trả thù, cho dù là phối hợp chỉ tươi cười giả dối,hắn đều cảm thấy ghê tởm!
Nếu không phải năm đó gặp được Thượng Trạch Nhất, có lẽ hắn sống không đến hôm nay rồi!
Mẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-bi-lao-cong-nguoi-la-ai/2774691/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.