Nhà trưởng thôn là gia đình giàu có nhất làng Thanh Sơn.
Phu nhân trưởng thôn mang giày vải lụa, không biết mua giày rơm về dùng để làm gì.
Lời nói của phu nhân thôn trưởng đã nhắc nhở những người đang xếp hàng ở phía sau.
Mọi người đều chen chúc lên trên, đều chặn ở trong viện chúng ta nói muốn mua giày rơm.
Ta chưa bao giờ biết làng Thanh Sơn có nhiều người đến vậy.
Tú Uyển đưa giày, ta lấy tiền.
Thẩm Chính Khanh thì, y trực tiếp mang ghế ra ngồi rồi buộc giày rơm trong sân, y sợ không có đủ hàng trong nhà để bán.
38
Thì ra có thể trở nên giàu có dựa vào việc bán giày rơm.
Ta nhìn đống đồng xu, nghi ngờ mình đang nằm mơ.
Cuối cùng những đại tẩu đại nương kia đã bị trượng phu của mình lôi đi.
Vì chuyện này mà còn có khá nhiều người suýt chút nữa đã đánh nhau ở trong viện chúng ta.
Thẩm Chính Khanh vỗ cọng rơm dính trên người rồi đứng lên, cười một tiếng với đám người trước viện.
“Đa tạ các vị tỷ tỷ và đại thẩm nâng đỡ, đặc biệt tới đây để chiếu cố việc làm ăn của Chính Khanh.”
“Chỉ là ta đã bán hết giày rơm rồi, hai ngày nữa các vị lại đến, được không?”
Vô số người bị nụ cười này làm cho rung động, một đám người choáng váng đồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-bao-ve/3653326/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.