Ta ngước mặt lên bình tĩnh nhìn bà.
“Vậy Thanh Thư thì sao?”
“Ta lập gia đình rồI, Thanh Thư phải làm sao bây giờ?”
Tống mẫu đảo mắt, hiển nhiên bà đã nghĩ ra lý do thoái thác từ lâu.
“Ta đã tìm người tính mệnh cho Thanh Thư, thầy bói nói rằng nếu Thanh Thư muốn đỗ đạt tiến sĩ, trong vòng năm năm không được cưới thê tử.”
“Năm nay ngươi đã mười tám tuổi rồi phải không? Qua năm năm nữa thì ngươi sẽ biến thành bà nương mất!”
“Nam nhân chờ được, cô nương gia không chờ được đâu, đại nương ta làm thế cũng là vì lo lắng cho ngươi mà thôi.”
Ta rũ mi mắt xuống, nhẹ nhàng lắc đầu.
“Đại nương, ta còn chưa muốn lập gia đình.”
Tống mẫu thay đổi sắc mặt, bà vỗ bàn đứng lên, nước miếng cũng sắp phun lên mặt ta.
“Được lắm, ta biết ngay ngươi là một con ả đê tiện lòng dạ rắn rết mà!”
“Sao ngươi không đái một vũng rồi dùng nước tiểu làm gương để tự soi lại bản thân đi, chỉ là một món đồ chơi rách nát mà cũng dám mơ đẹp, nghĩ mình sẽ là thê tử nhà quan ư?”
“Ngươi không muốn lấy phu quân thì cũng phải lấy phu quân!”
“Rầm!”
Cửa gỗ bị bà dùng sức đóng mạnh vào, phát ra tiếng vang nặng nề.
Tống mẫu vô cùng tức giận, ngay cả nước cũng không uống lấy một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-bao-ve/3653313/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.