Sáng sớm tỉnh lại, Tiêu Mạn ngáp dài một cái rồi vươn vai, lại một đêm không mộng mị, xem mắt gì đó Khương Thanh gì đó đã bị Tiêu Mạn ném hết ra sau đầu.
Thức dậy chạy bộ quanh tiểu khu, chào hỏi mấy bác hàng xóm, ăn một tô bánh chẻo vậy là ngày mới lại bắt đầu.
Gần 9h Tiêu Mạn đến quán cà phê ở điểm hẹn. Một quán cà phê ở góc phố, nhìn rất cổ kính có lẽ đã được mở từ rất lâu. Chủ quán khá thân thiện, Tiêu Mạn ngồi xuống một bàn bên cạnh cửa sổ nhìn xung quanh trong quán không có ai, có lẽ cô đến hơi sớm rồi.
Trời hôm nay thật đẹp, hi vọng mọi chuyện đều thuận lợi.
Chuông rung lên cánh cửa mở ra Tiêu Mạn nhìn đồng hồ đeo tay, đúng 9h. Khóe miệng khẽ cứng nhắc, trong lòng thầm than đúng giờ thật, Tiêu Mạn vốn định lấy cớ người ta đi trễ mà bắt bẻ, quả nhiên người thập toàn thập mĩ không đến sớm hơn hay muộn hơn một phút nào.
Nhìn lên là một người đàn ông cao hơn mét tám, gương mặt hài hòa, đường nét rõ ràng, ngũ quan cân đối, cơ thể rắn chắc một bộ dáng đầy soái khí. Bộ đồ tây mặc trên người là hàng hiệu, ngay cả cái đồng hồ đeo tay cũng là mấy chục nghìn tệ, gần giống với loại Tề Nguyệt mua hôm sinh nhật bố cô ấy. Nhìn chung chính là người có tiền có tài, là đối tượng ao ước của bao nhiêu chị em phụ nữ nhưng tiếc là lại gặp phải Tiêu Mạn, người luôn có xu hướng bài xích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-ai-anh-sai-roi/3297453/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.