Một thời cao trung một thời ngông cuồng, Tiêu Mạn khi ấy là học bá mà cứ như vậy bị một tên gọi là Khương Thanh - học sinh mới chuyển đến đánh bại. Tiêu Mạn trong lòng bất mãn, không cam tâm khi mình cứ thế mà thua cuộc. Kể từ khi đó cô bắt đầu để ý đến Khương Thanh, luôn sẵn sàng khiêu chiến với người ta, trong bất kì môn nào bất kì vấn đề nào hai người cũng luôn bất đồng quan điểm.
Vậy mà Khương Thanh lại không bao giờ để tâm khiến Tiêu Mạn cảm thấy mất mặt, rồi dần dần lại nhận ra bản thân mình quá đáng.
Dần dà cậu thanh niên ấy bắt đầu để ý người con gái ấy, rồi dần dần cậu ấy có thói quen nhìn cô ấy mỗi ngày, bắt đầu chú ý từng nụ cười, từng cái nhìn, từng hành động của cô ấy. Khương Thanh không tin vào yêu từ cái nhìn đầu tiên nhưng cậu lại chú ý Tiêu Mạn ngay từ cái nhìn đầu, một nha đầu cố chấp lại rất không thích cậu.
Rồi dần dần cậu ấy bắt đầu hình thành thói quen dung túng cho Tiêu Mạn, không bao giờ nói cô làm sai, luôn mỉm cười bao che cho cô vô điều kiện
Tiêu Mạn không phải đầu heo, tất cả mọi người ai cũng nhận ra sự thay đổi của Khương Thanh, Tiêu Mạn cũng nằm trong số đấy
Rồi đến một ngày năm cuối cao trung cô quyết định hỏi thẳng Khương Thanh “Người ấy của cậu là tớ sao?”
Khương Thanh có hơi sửng sốt, gương mặt nghiêm chỉnh nhiễm một tầng đỏ “Đúng vậy”
Tiêu Mạn khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-ai-anh-sai-roi/3297452/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.