Trong khu vườn đầy hoa Ngọc Quỳnh diện chiếc váy màu hườngnhẹ nhàng, cùng chiếc áo khoác len mỏng với vóc dáng ngườimẫu của cô càng tôn lên vẻ đẹp tươi trẻ của tuổi đôi mươi.Khoát tay Đăng Khôi cùng sảy bước dưới ánh nắng mặt trời chóichang ngắm hoa lúc này cô hạnh phúc biết đến chừng nào, cũnglà lần đầu tiên hai người có một buổi hẹn hò yêu đương đúngnghĩa.
“ Khôi, lát nữa chúng ta đi ăn bánh canhHồ Xuân Hương không? Anh thấy sao?” Ngọc Quỳnh tựa đầu vào vaiĐăng Khôi mỉm cười hỏi.
“ Hai chúng ta thôi sao,anh nghĩ gọi mọi người đi cùng chắc sẽ vui lắm” không suy nghĩgì nhiều anh trả lời theo phản ứng tự nhiên, mà không nhận rangụ ý bên trong.
Sắt mặt Ngọc Quỳnh có chútkhông vui, nhưng cô vẫn như mọi khi tỏ ra không có gì: “ Ừ,cũngđược. Nhưng có phiền bọn họ không?”
“ Phiền sao” Đăng Khôi dừng bước, nhìn sang Ngọc Quỳnh như thể tra hỏi.
Cô lúng túng trước ánh nhìn của anh: “ Đừng nhìn em như thế” côvội vàng giải thích trách ánh mắt khó hiểu của Đăng Khôi “Chuyện vợ chồng Quốc đang xảy ra gì anh biết rỏ mà, hãy đểhọ ở cạnh nhau nhiều hơn”
Nghĩ lại lời nóicủa Ngọc Quỳnh không hề sai, chuyện mâu thuẩn xảy ra giữa haivợ chồng nhà đó anh cũng có một phần trách nhiệm. Trong mọibửa tiệc xã giao với khách hàng đi chung với Quốc Huy không aikhác chính là anh, mặc dầu anh biết rỏ các mối quan hệ ngoàilề của Quốc Huy chỉ phục vụ cho việc làm ăn, nhưng khó ở chổchỉ mỗi anh hiểu thì cũng chẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-yeu/3186807/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.