Mê man suốt ba ngày Minh Anh uể oải cựa mình mắt ti hí mở ra đón tianắng đầu ngày, nó không biết mình đã ngủ bao lâu chỉ nhớ mang máng rằnggiấc ngủ này rất sâu và rất là ngon, có sự ấm áp có mùi hương của anh,có sự che chở bên cạnh không còn giật mình nước mắt đằm đìa như ở Anhkhi trước.
Nằm lâu nên các tứ chi như muốn đông cứnglại, hơi bị tê liệt phải một lúc sau mới đứng dậy được. Cố mở hết đôiđồng tử ngắm nhìn xung quanh căn phòng, cái mùi hương quen thuộc, cănphòng lại là một màu tím, chợt giật mình nó ngồi bệt xuống giường.
Tay cầm lấy khung ảnh nơi đầu giường mà lòng bùi ngùi không dứt, tấm ảnhnày không xa lạ khi chính nó cũng có một tấm y như vậy. Tấm ảnh cưới nócũng đã thấy trong ví da của Hoàng Long.
“ Không lẽ” mắt trong veo sáng lên, khẽ kêu lên một tiếng.
Theo bản năng nó đứng dậy đi một vòng quanh căn phòng, không sai chính xáclà không sai đây chính là phòng anh căn phòng màu tím năm nào nó còntrêu chọc anh đến ngượng đỏ cả mặt, đã nhiều năm trôi qua vẫn không hềthay đổi.
Vị trí từng vật dụng trong phòng vẫn thế vẫnnhư cũ, hoàn toàn không sai lệch một li tức là giờ đây nó cũng đang ởnhà anh, vậy chuyện gì đã xảy ra tối hôm đó. Chợt sực nhớ ra mình làngười của công việc, nó vội cuống quýt đi tìm chiếc điện thoại. Đồng hồđiểm hơn mười giờ.
“ Trời ơi, mình ngủ đã ba ngày rồi sao” nó giật bắn mình khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-yeu/3186801/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.