-Muốn gì ?
-Trả Uyển Nhi cho tôi một ngày .
-Thật ra em đâu cần phải ngưỡng mộ tôi đến nỗi hiện rõ trên mặt thế kia. – hắn cười, đưa tay nâng cằm cô lên .
-ồh, được thôi. Coi như nể mặt anh vậy. – ánh mắt Uyển Nhi bỡn cợt đáp trả .
-không sợ tôi ăn thịt em sao. – nhếch môi hắn liếm môi .
-Anh nghĩ thử xem? – Cười đểu .
-Đi thôi – hắn cười hôn nhẹ lên mũi cô .
Thế Hiển khoát áo cô chỉ biết nhìn hắn khó hiểu, tự dưng đề nghị rồi lạikhoát áo đi. Nhìn như thế nào cũng chẳng hiểu được hắn đang nghĩ gì .
-Đi ?
-Không phải em thích nhất là nấu cho tôi ăn à ?
-Rồi sao .
-Muốn hẹn hò thì trước hết cái bụng phải nó đã. Trước tiên tỳ nô à, em đãđồng ý trả Uyển Nhi cho tôi thì bỏ cái bộ dạng cau có đó đi .
Hắn nói với cái chất giọng tưng tửng như đứa bé một hai nằng nặc bất mẹ nóphải mua cho được cây kẹo. “ ha ha” tự dưng chột dạ thế nào khi thấy vậy cô lại cười phát lên, trời âm u vì cơn mưa nhưng khuôn mặt cô khi cườikhông khác gì ánh sáng mặt trời .
-Đúng rồi chính nó. – hắn búng tay cái “ tách” hớn hở .
-Đi thôi. – dù sao cũng gật đầu rồi, buông lỏng bản thân vui vẻ một ngàycũng có gì sai đâu chứ. Cô cười tươi chạy đến gần hắn khoác tay bước đi ….
Dưới cơn mưa phùn, cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-yeu/3186752/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.