Mưa cũng đã ngừng , cũng không biết khi nó về đến nhà đã bao nhiêugiờ . Chỉ biết là đã khuya lắm rồi , mình ướt đẫm môi nó trắng bệt tóctai ủ rượi phải mệt nhọc lắm nó mới về đến nơi .
Trong bóng đêm vẫn có một người hằng đêm luôn đứng ở một góc tối đợi nó về ,đêm nay cũng vậy vẫn vị trí đó anh nhìn nó mệt đừ nặng nhọc bước vào nhà , nhìn nó không khác gì một cái xác lạnh lẽo .
Gầnđến cầu thang nó lê bước lên nhưng lại bị hụt một nhịp chao đảo như sắpngã , anh không thể nào chịu đựng được thêm nữa chạy đến đỡ nó .
-Minh Anh !
Nó chao đảo ngã trong vòng tay anh , đôi mắt mệt mỏi lừ đừ nhìn anh .
-Là Hoàng Long à . – nó cố cười mỉm .
-Khuya lắm rồi …có… - ánh mắt anh đen láy như bóng đêm nhìn nó .
Trong vòng tay anh , nhưng bây giờ chẳng còn sự ấm áp nữa . Vẫn lạnh như lúcdầm mưa không đỡ chút nào đôi mắt nó vẫn nhìn không chớp , bao lâu rồinó và anh mới gần nhau như thế này dù là trong đêm tối nhưng khuôn mặtanh gầy hơn rồi đưa tay má anh một lần cuối được cảm nhận chỉ hôm naythôi .
« sao cậu không để mọi thứ về đúng vị trícủa nó » , những câu nói của Ngọc Quỳnh lại bắt đầu vang lên xoay vòngtrong tâm trí , giật mình nó thoát khỏi vòng tay anh . vì dầm trong cơnmưa quá lâu nó chẳng còn đủ sức nữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-yeu/3186750/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.