Đang giờ giải ra chơi, lần này nó chủ động đi qua khu B dãy khối 11 nhưng không phải đến lớp tìm anh nữa mà là tìm hắn , việc nó đi qua khu này tự nhiên như người Hà Nội thì không ai cảm thấy xa lạ hay ngạc nhiên nữa , anh cùng Đăng Khôi và Quốc Huy đang đứng nói chuyện với nhau trông thấy nó định chào nào ngờ nó lướt qua dường như không thấy ba người bọn họ . 
- Chết rồi – Quốc Huy giã vờ ngạc nhiên nhìn theo bóng nó mà nói . 
- Chết thật rồi – Đăng Khôi hùa theo đập nhẹ vai anh . 
- … - thái độ vẫn ung dung anh không nói gì . 
- Là Minh Anh đúng không , nhỏ đó đang bơ tụi mình sao ??? – Quốc Huy 
- Không phải qua khối 11 tìm mày ư , chết rồi – Đăng Khôi nhìn sang anh . 
- Tao không quan tâm – anh nhún vai . 
Rõ ràng lúc nãy khi nó gần bước đến chổ anh , trong lòng anh có cảm giác gì đó vui vui định mở miệng cười chào nó , nào ngờ lại như vậy có đôi chút sựng người như vẫn phải buộc miệng giã vờ không quan tâm . 
Nó bước đến cuối dãy nhìn nhìn quan sát tìm lớp . 
- À đây rồi – mắt ngước lên nhìn bản số lớp 11/8 
Rồi bước thêm một bước ngoái đầu vào trong tìm hắn nhưng chẳng thấy đâu , đang rất tập trung ở đâu từ phía sau nó đang có người khèo khèo vai nó , bực dọc nó lấy 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-yeu/3186659/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.