“Nếu P’Pho là anh rể của P’Newt, và P’Newt cũng là em rể của P’Pho, vậy thì, BaiCha là vợ của P’Newt ~ (Arhhh~)”
– Trích từ lời của BaiCha – “Món gỏi đu đủ siêu cay đã xong.” Nhân viên phục vụ mang món ăn ra, và tôi tròn mắt kinh ngạc. ‘Trời ơi! Đáng lẽ phải gọi là ‘gỏi ớt’ chứ không phải gỏi đu đủ. Đáng sợ quá!’ “Của mày đây.” P’Pho nhăn mặt đẩy dĩa đồ ăn về phía P’Newt. P’Newt nhướng mày nhìn món ăn ngập tràn ớt đỏ và màu đen của mắm cá. Tôi không dám tưởng tượng hương vị của nó sẽ kinh khủng thế nào. Tệ hơn là, làm sao món này có thể ăn ngon được cơ chứ?! Thật lãng phí tiền bạc, đồ ngốc P’Pho. Tự tay tôi làm còn ngon hơn. “Nếu mày không ăn, có nghĩa là mày không yêu em trai tao.” P’Pho thách thức P’Newt. “Anh thật khốn nạn! Ai’Pho!” Tôi điên tiết. “P’Newt có yêu em hay không, thì cũng không liên quan gì đến cái món gỏi ớt chết tiệt của anh cả.” “Ờ, thì nếu nó yêu mày, nó phải sẵn sàng làm mọi thứ vì mày, đúng không?” P’Pho nhún vai với tôi rồi quay sang P’Newt. “Sao? Mày sẽ ăn, hay mày không dám ăn đây?” P’Pho hỏi P’Newt. Thế nhưng, P’Newt chỉ bình thản nở một nụ cười, cầm lấy thìa và nĩa, kéo dĩa đồ ăn về phía mình và bắt đầu dùng. Khiến cả tôi và P’Pho sửng sốt. “Khoan đã… P’Newt.” Tôi kêu lên. Tôi biết dù anh học y, nhưng nếu bệnh viêm dạ dày của P’Newt tái phát vì món này, tôi sẽ không bao giờ tha thứ cho P’Pho. “Này…” Ngay cả P’Pho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-yeu-thi-phai-tha-thinh/4692307/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.