Baicha lại không thể đến với P’Newt ở trên bầu trời cao chứ?”
– Trích từ lời của Baicha – CH@rL!e: Tôi vừa gọi cho P’Newt! Anh ấy chúc tôi ngủ ngon! Còn cho phép tôi mơ về anh ấy nữa chứ! CH@rL!e: Aaaa! Tôi muốn hét lên! Chắc tôi chết ngất trên giường mất! CH@rL!e: $%#$%#@%&@@#$@ (nói không còn ra chữ…) Tôi đã để lại tin nhắn cho chính mình ở tương lai, và vừa được phản hồi. Tôi của tương lai: Tôi chỉ biến mất một lát thôi mà, giờ quay lại thấy cậu nói năng loạn xạ hết rồi. CH@rL!e: Anh đi đâu thế? Phải ở đây để hét với tôi chứ! Tôi của tương lai: Tôi đâu còn sống tự do như thời sinh viên nữa. Tôi phải đi làm. CH@rL!e: Kiếm tiền nuôi vợ à? Ghen tị thật đấy, tôi cũng muốn có vợ! Tôi của tương lai: Nhưng giờ thì cậu lại muốn có chồng. CH@rL!e: Hả??? Tôi của tương lai: Nếu cậu muốn làm vợ của P’Newt thì đừng có nhát nữa, tấn công đi! CH@rL!e: Không đâu! Bị anh ấy đá bay mất chứ ở đó mà tấn công… Tôi của tương lai: Không, anh ấy sẽ bế cậu lên giường. Tại sao chính tôi ở tương lai lại nói những lời như vậy!? CH@rL!e: Trời ơi… tôi có đủ “trình” cho chuyện đó sao? Tôi của tương lai: Thì… cứ hỏi anh ấy lúc anh ấy đang l*m t*nh với cậu đấy. CH@rL!e: b**n th** quá rồi đó! Nếu chuyện đó thật sự xảy ra, tôi nghĩ mình chẳng còn cơ hội để hỏi gì đâu. Cùng lắm chắc chỉ rên lên vài tiếng… Khônggg! Giờ thì tôi cũng thành b**n th** luôn rồi! Sao lại dám tưởng tượng mình bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-yeu-thi-phai-tha-thinh/4692277/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.