Ông đạp xích lô liến thoắng giới thiệu cho họ nguồn gốc tên gọi của các ngõ ngách, nơi này từng là phủ của vị doanh nhân nào, nay đã bị ai mua lại... Lạc Chỉ nghe câu được câu chăng, cái cô chú ý nhiều hơn là tiếng bánh xe chuyển động trên đường, và mùi hương áo quần thơm dịu cứ vấn vương bên cạnh.
Tại sao trên người anh luôn có mùi thơm tho của quần áo mới giặt? Chẳng lẽ là do không xả kỹ? Chắc là bản thân anh cũng chẳng biết đâu. Cô cúi đầu len lén cười, thầm chê mình đến việc nhỏ như thế mà mình cũng chú ý.
Đến một con dốc, xích lô đi lên rất nặng nhọc. Ông đạp xích lô nhổm hẳn người dậy cố gắng đạp. Tiếng cọt kẹt của bánh xe giống như đang cọ vào trái tim Lạc Chỉ. Cô nhìn người đàn ông đã gần sáu mươi tuổi, hai bên tóc mai đã bạc trắng, chợt cảm thấy không đành lòng. Thế nên cô khẽ hỏi, “Ồng à, hay là đoạn này chúng cháu xuống đi bộ một lát nhé?”
“Ơ kìa cái cô bé này. Làm bạn trai mất mặt xong rồi, lại định làm tôi mất mặt đấy à?”
Thịnh Hoài Nam ngồi cạnh nghe vậy liện bật cười. Người đạp xích lô cuối cùng cũng lên được con dốc, sau đó lại xuống dốc ngay. Tốc độ chuyện động thay đổi rất nhiều, có gió thổi qua bên tai, vài sợi tóc phấp phới bay cọ lên đôi gò má. Lạc Chỉ hơi dỗi, nói bằng giọng hờn trách, “Cháu có ý tốt mà.”
“Ừ, tôi biết, cháu có một tấm lòng nhiệt tình, tốt bụng, cộng thêm 20 tệ nữa.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-yeu-quat-sinh-hoai-nam/828784/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.