Nhưng Chỉ Hạnh đã làmtốt chuẩn bị -- bao đầu gối của nàng cùng Tam Lang đều khâu tốt lắm -- nhưngcha mẹ chồng rõ ràng tức giận đến sắp nổ, lại một câu cũng không phát, ngay cảtìm bọn họ mắng hai câu cũng không có.
Đây thật không tầm thường.
Tam Lang chỉ thản nhiên cười,có chút châm chọc, một chút âm u, cùng khoái ý cơ hồ không phát hiện ra, bảonàng cứ việc yên tâm.
"Ta sẽ không để nàngtheo ta chịu khổ. An tâm hưởng thụ là được.”
Chỉ Hạnh không hỏi tiếp, namnhân có một số việc là không thể nói... Hơn nữa liên quan đến hoàng đế. Nàngchuyển đề tài, nói thẳng định đem tất cả gia phó của Phùng gia ở Tu Thân Uyểntrả lại cho đại quản gia, ngoại trừ Cát Tường Như Ý cùng Huệ tẩu, tính đổi hết.
Tam Lang ý cười càng sâu mộtít, làm cho hắn vốn âm u tiêu tán rất nhiều. "Chuyện trong viện nàng cứquyết định.”
"Vẫn phải nhắc mộttiếng, bằng không đột nhiên cả viện toàn người mới, gia cũng kinh ngạc đúngkhông?" Chỉ Hạnh cũng cười, thản nhiên nói, "Người muốn đưa vào, là ởchỗ kế tổ phụ ta. Tôi tớ của thương gia, có vẻ không hiểu quy củ, lúc ra ngoàivới Gia, xin lượng thứ nhiều hơn, tốn công chỉ điểm một chút. Nhưng miệng nhấtđịnh sẽ nghiêm, trên tay cũng có chút công phu.”
Tam Lang thật sâu nhìn nàngmột cái, rũ mắt xuống. Nương tử này của hắn, thật sự là lanh lợi cực kỳ. Hắncũng không nói gì, liền biết trong tùy tùng có cơ sở ngầm mẹ ruột xếp vào, mớicó thể biết trước mọi việc, khiến hắn phi thường tức giận.
Nàng đâu, lập tức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-vien-nguyet/185674/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.