Thẳng thắn mà nói, thu phụcHoa Châu cũng không phải là chuyện dễ dàng.
Nhiệt huyết quyết chiến khôngkhó, đủ kích động đủ lưu manh là có thể thể hiện vô cùng uy phong... Cho dùkhông có "Yến Tử quan âm" giúp đỡ, kỳ thật cũng có thể thu được thắnglợi, chỉ là tử thương càng th
Nhưng giúp thắng một thành,dễ, thu phục một châu, khó, cực khó.
Hoàng đế cùng Tam Lang đềuđọc qua binh thư, nhưng chỉ là giới hạn trên giấy. Bọn họ không có kinh nghiệmquân sự thực tế, càng không có thời gian từ từ cọ xát. Mặc dù được tất cả binhsĩ cuồng nhiệt ủng hộ, nhưng tướng lãnh khẩu phục tâm không phục vô số, mắtlạnh bàng quan, chờ xem hoàng đế nhiệt huyết quá này làm trò cười.
Nhưng đám tướng lãnh kiêungạo kia đã quên một chuyện rất quan trọng: hoàng đế này, là lưu manh. Lưumanh, chỉ nói nghĩa khí giang hồ cùng quy củ, mới không rảnh cùng ngươi nóikinh nghiệm hoặc gia thế.
Hơn nữa, thủ đoạn của đầulĩnh lưu manh, đặc biệt tàn ác.
Cho nên hoàng đế triệu tậptất cả đầu lĩnh quân bàn luận thu phục Hoa Châu, có lên tiếng cho ý kiến góp ý,cho dù ý kiến ngu xuẩn cũng không sao. Nhưng kẻ nào im lặng không lên tiếng giảngười chết, liền giáng nửa cấp quan lập tức.
Chính Đức đế cười nhạt mộttiếng, đập bàn, "Lĩnh quân lương của Đại Yến, liền động não làm việc chotrẫm. Kẻ không muốn động não..." Hắn bỗng vỗ nứt soái án (bàn làm việc của thốngsoái),"Lãotử sẽ chỉnh ngươi ngay cả não cũng chảy ra! Lui ra!"
Ngày hôm sau triệu tập lầnthứ hai, quả nhiên người người hăng hái, nhất là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-vien-nguyet/1491416/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.