Chiến tranh không phải ở tiềntuyến vẩy nhiệt huyết là xong, chuyện sau đó mới là phần khó khăn thật sự. Chonên các nam nhân vài ngày không thấy bóng dáng, Chỉ Hạnh thực có thể thôngcảm... Tam Lang mỗi ngày đều sai người truyền tin, mặc dù thường chỉ có quaquýt vài từ, với Chỉ Hạnh mà nói, đã quá đủ rồi... Thậm chí nhịn xuống khôngcùng Tam Lang oán giận cái đãi ngộ kỳ quái này.
Nếu có thể, nàng cũng muốndứt khoát ở lì trong phủ tri châu không ra cửa... Nhưng mà các quan đội lươngvội vàng, loạn vài ngày cũng không thấy yên, thương binh doanh (nơi chữa thương cho binh sĩ) cũng hỏng bét... Hoàng đếcùng văn võ đại quan liên can không rảnh quản đến việc nhỏ, chủ sự lại là mộtđám cẩu thả tùy tiện, cuối cùng đều cáo trạng đến chỗ nàng.
... Liên quan gì đến ta a?!Ta chỉ là quan gia mệnh phụ cửa lớn không ra cửa nhỏ không đến!
Trách thì trách nàng quá mềmlòng, đầu tiên là chữa chân cho Tạ Ngạo Phong... vốn bị tuyên bố không cứuđược. Bên cạnh có một thương binh sắp đứt hơi, nàng cũng thuận tay cấp cứu rađơn thuốc... Bởi vì "Yến Tử quan âm" kì quái gì đó, thương binh doanhthường không dám kinh động nàng, trừ phi thực sự nguy cấp, mới sẽ đến cửa thậtcẩn thận xin giúp đỡ.
Đây cũng là lý do vì sao,nàng ngượng ngùng tức tối có thừa, vẫn phải banh mặt ra cửa. Tử Hệ thật lâukhông về, nàng chỉ có thể mang tiểu hoàng trữ theo bên người.
Kết quả chính là, chỉnh đốnthương binh doanh thành chuyện của nàng... Rõ ràng nàng chỉ là đến khám bệnh.Nhưng mà cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-vien-nguyet/1491415/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.