Lúc hoàng hôn, đại tẩu Mã thịmang theo hộp thức ăn, dắt nữ nhi Phương Lan năm tuổi, một hạ nhân cũng khôngmang, đi đến phật đường.
Đại Lang ngày hôm qua nói tamthúc (em chồng) bị oan, mẹ cả không chỗ tiếthận, cho Đại Lang hai cái tát, lệnh hắn đến phật đường quỳ. Cha chồng không nóitiếng nào, yên ổn quay đầu bước đi, không biết đi đến viện của di nương nào.
Nàng than nhẹ một tiếng, gọi,"Phu quân. Mẫu thân bảo chàng đứng lên..." Đại Lang lúc này mới trảlời một tiếng, từ phật đường tối tăm đi ra, cũng không chọn chỗ, đặt mông ngồitrên bậc thang, ánh mắt đều là tia máu.
May mắn nàng bình thường đốivới hạ nhân khá tốt, thủ vệ nhắm một mắt, mở một mắt, nhưng thoạt nhìn, hắn tốihôm qua cũng không ngủ. Nàng lấy hộp cơm ra, Đại Lang đói ngoan, ăn ngấunghiến, nàng nhỏ giọng khuyên từ từ ăn, đưa canh cho hắn, giúp hắn lau mồ hôitrên trá
"Sao nàng lại đến đây?"Đại Lang thầm oán, "Đang có thai đó.”
"Lan nhi đòi cha. Hơnnữa... đã tròn ba tháng, chỉ là chưa hiện rõ mà thôi, không sao." Nàngcười, đối với hạ nhân trông chừng cười cười, thưởng tiền, cho bọn họ xuống nghỉngơi.
Đại Lang nhìn nữ nhi ngoanngoãn ngồi bên cạnh, mắt to vô tội nhìn mình, trìu mến sờ sờ đầu. "...Thếnào?”
"Tam thúc bị hạ ngục.Cha chồng tính trừ tam thúc ra khỏi gia phả... Mẹ chồng nháo muốn phân chúng tara luôn, khỏi phải làm hai lần." Mã thị thấp giọng nói.
"... Cha vẫn tố cáo TamLang?" Đại Lang giọng nói càng thấp.
"Không phải, là hoàngthượng ghét tam thúc.”
Đại Lang nghĩ nghĩ, đột nhiênbật cười. "Con cháu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-vien-nguyet/1491386/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.