Khó khăn thu lệmuốn nói hếtđau khổ cùng chua xót mấy năm nay, vừa há miệng, lại nói không nên lời."Rất nhiều chuyện muốn nói với nàng, lại không biết nói thế nào. Ta khôngnên quát nàng, xin lỗi.”
Chỉ Hạnh lắc đầu, "Là takhông nên quát chàng, tính ta rất nóng nảy.”
Rất nhiều lời muốn nói, cuốicùng vẫn quyết định không nói. Bọn họ dắt tay trở về, giống như ngày thường,sau khi ăn xong dọn dẹp, Chỉ Hạnh búi tóc cho hắn, cẩn thận chải chuốt, mà hắnthì cúi đầu, im lặng.
Giao gáy triền miên, Tam Langđối với Chỉ Hạnh đặc biệt ôn nhu thương tiếc, săn sóc cẩn thận, tỉ mỉ nhìnnàng, cảm thụ nàng, muốn thật sâu ghi tạc trong lòng, không bao giờ quên.
Thật sự cái gì cũng không có,chỉ còn người sạch sẽ này.
Hơi thở vừa ổn, hắn khoác áora sau bình phong rửa mặt chải đầu qua loa, lại tự mình xách nước ấm mới đổi,chậm rãi giúp Chỉ Hạnh lau người, giống như một chuyện quan trọng không thể qualoa.
Chỉ Hạnh đỏ hốc mắt. Nàng mơhồ biết Tam Lang suy nghĩ cái gì, cho nên không ngăn cản, chỉ thuận theo hắn.
Hắn mơn trớn bụng Chỉ Hạnh,dán mặt trên đó. Không thể cho Chỉ Hạnh một đứa con, hắn vẫn cảm thấy tiếcnuối.
”Nàng tin ta không
"Tin." Lần này nàngđáp không chút do dự.
Qua canh ba.
"Ta muốn vào cung."Tam Lang thong thả nói.
"... Uhm." Chỉ Hạnhchớp chớp mắt, không để mình rơi lệ. Thuận theo giúp Tam Lang mặc từng món quầnáo vào, Sau đó sửa sang cho hắn, vì hắn chải đầu búi tóc.
Ngoại trừ hoàng đế, thật đúnglà không ai có thể che chở Tam Lang. Tội danh ngỗ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-vien-nguyet/1491385/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.