Từ một thứ t.ử vô danh trong Hầu phủ, hắn từng bước nắm binh quyền trong tay, trở thành Hầu gia quyền cao chức trọng.
Ta ở bên hắn suốt bảy năm, mất đi hai hài tử.
Hắn đứng trên vạn người, còn ta — thân thể hao tổn, khó lòng m.a.n.g t.h.a.i lần nữa.
Nghĩ đến chuyện năm xưa, chính là hắn vì ta mà báo thù g.i.ế.c mẹ, ta chẳng hề oán hận, trái tim vẫn một mực hướng về hắn.
Khắp kinh thành đều muốn đưa nữ nhân vào Hầu phủ, vậy mà hắn trước mặt bao người, tự chặt ngón tay thề rằng đời này tuyệt đối không phụ ta.
Thế nhưng, năm thứ bảy sau khi thành thân, ta lại tận mắt chứng kiến hắn lột sạch y phục của một nữ tử, đè nàng ta xuống giường.
“Tiện nhân, ba lần còn chưa đủ sao? Còn dám càn rỡ mặc xiêm y của phu nhân ta, bản hầu sẽ khiến ngươi xuống giường không nổi!”
Nữ t.ử kia thở dốc quay mặt lại — ả lại chính là kẻ đã khiến ta nhà tan cửa nát.
1
Ta trật chân trên bậc gỗ cuối cùng của trà lâu, loạng choạng một bước, vừa ngẩng đầu lên thì qua khe cửa lớn khép hờ, liền trông thấy vị phu quân từng miệng lưỡi ngọt ngào thề yêu ta khắc cốt ghi tâm — đang đè một nữ t.ử lên giường, triền miên không kiêng kỵ.
Y phục vương vãi khắp nền đất, đều là do gấp gáp mà bị xé toạc.
Phu quân ta — người trước mặt ta lúc nào cũng giữ dáng vẻ đoan chính — lại cầm ngọc uyên ương ta và hắn từng cùng nhau đeo, dùng làm vật trêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-van-nghi/5045704/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.