Edit: Coco
Đầu tháng 5, hè về, gần đây trời thường xuyên mưa.
Trêи đường đến trường, Dụ Sân lấy cặp che trêи đầu. Xe buýt chật kín người, đám đông xô đẩy nhau đi xuống. Bất chợt Dụ Sân bị đẩy một phát, cặp sách cô rơi trúng vào vũng nước.
Người đó đi rất vội vã, va vào người khác còn chưa xin lỗi mà đã chạy mất.
Dụ Sân vội ngồi xổm xuống định nhặt chiếc cặp lên.
Mưa rơi ngày càng nặng hạt, một chiếc ô xuất hiện trêи đầu cô, che khuất bầu trời xám xịt, một bàn tay thon gầy cầm chiếc cặp ướt sũng của cô lên.
Cô ngẩng đầu lên, đập vào mắt cô chính là một cậu thiếu niên.
Mái tóc đen tuyền, vài sợi dính nước mưa, cậu cũng đang cụp mắt nhìn cô.
Dụ Sân cắn môi, vội vàng lùi bước về sau: "Tại sao lại là anh?"
Kể cũng khéo, thiếu niên này tên là Bách Chính, em họ của Mục Nguyên. Dụ Sân học bên Tam Trung thường xuyên nghe được lời bàn tán của mọi người về chuyện của Bách Chính.
"Đó là đại ca của Tam Trung, thái tử gia nhà họ Bách, đợt trước vừa đánh Trương Khôn đến mức nhập viện đấy."
"Mình biết, mình biết. Nghe nói nhà anh ta rất giàu, có lần mình đi học về nhìn thấy đám đó đứng hút thuốc ở chỗ đường đá xanh, những người qua đó đều đi đường vòng."
"Mình nghe nói vị thái tử gia này thích Đinh Tử Nghiên, có thật không ta?"
...
Những tin đồn về thiếu niên này nửa thật nửa giả, nhưng chả có lấy một lời tốt đẹp nào. Dụ Sân vốn không quan tâm đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-uyen-nu-than-vuc-sau-nu-than/1728288/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.