Edit: Coco
Công chúa nhỏ biết nó đang không vui.
"Anh sao vậy?"
Đến khi bị hỏi thật thì nó lại không thể giải thích rằng bản thân đang đau khổ vì đến kỳ động đực được, đành trả lời một cách chán nản: "Không sao cả."
Trước đây đến buổi tối nó còn có thể cảm nhận được sự bình tĩnh. Nhưng đến đợt này, cơ thể nó ngứa ngáy đến nỗi chẳng thể ngủ được.
Rồng Đen biết bản thân phải đưa ra quyết định, nó phải trở lại thánh địa.
Công chúa nhỏ ngủ say giấc trêи chiếc giường xa hoa, khi tỉnh lại bỗng thấy mình đang bay trêи về phía chân trời. Trời chưa sáng, có thể vì sợ cô lạnh, đắp một tấm chăn lên người cô.
Cô ngồi dậy trêи lưng Rồng Đen, dụi mắt hỏi: "Chúng ta định đi đâu thế?"
Người đàn ông trầm giọng nói: "Đưa cô trở về cung điện."
Công chúa nhỏ khẽ bật ra tiếng "Hả". Cô không thể ngờ được rằng Rồng Đen sẽ bất thình lình đưa mình về nhà. Đã không trở về suốt một thời gian dài, cô nhớ cha và anh trai mình.
"Vết thương của anh đã lành chưa?"
Rồng đen đáp: "Rồi."
Cô có vẻ rất vui vẻ: "Lâu lắm rồi tôi chưa được gặp cha, chắc chắn họ cũng rất nhớ tôi."
Câu nói đó đã đâm thẳng vào lòng Rồng Đen, trong lòng nó sinh ra chút tức giận không thể kìm nén. Cô không níu kéo nó thì thôi đi, nhưng sao lại hào hứng như thế chứ!
Nó vung đuôi, vốn định bay đến vương quốc Ulas, cuối cùng lại quay trở về hướng cũ.
Thấy tòa thành đã gần ngay trước mắt, công chúa nhỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-uyen-nu-than-vuc-sau-nu-than/1728286/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.