Edit: Thanh Thanh
Bách Chính phải đi thi đấu một tuần.
Một tuần này Dụ Sân không liên lạc với cậu, cô thường xuyên không nhịn được mà suy nghĩ, Bách Chính có thi đấu thuận lợi hay không? Vết thương của cậu mới khỏi không lâu, thế thì thành tích có thể bị ảnh hưởng hay không?
Cậu đi một con đường gian khổ nhất, sự gian khổ trong đó rõ như ban ngày.
Mặc dù cậu rời đi nhưng cảm giác tồn tại cậu để lại vẫn rất mãnh liệt.
Không biết Dư Xảo mang đến một đống đồ ăn vặt từ đâu đến, trong đó còn có một món đồ chơi là người máy thông minh có thể hát và có thể nói. Là một con búp bê cá voi.
"Cho cậu giải sầu, nghe nói nó biết ca hát biết kể chuyện xưa, nếu như cậu cảm thấy có hứng thú có thể tìm hiểu một chút, đừng để cho mấy người Phạm Thư Thu thấy."
Dụ Sân ôm nó. Món đồ chơi này lại không dùng được bởi vì Tam trung chẳng mấy chốc sẽ tiến hành kỳ thi thử đầu tiên.
Lần thi thử này hết sức trịnh trọng, nghe nói sát với độ khó của thi đại học.
Đám học sinh bày thế trận chờ quân địch, hy vọng lần thi thử này có thể thi tốt. Mỗi người đều muốn mượn lần thi thử này kiểm tra trình độ của mình một chút.
Thành tích tất nhiên không quan trọng, nhưng sẽ ảnh hưởng đến trạng thái của mọi người.
Thứ năm là thời gian bắt đầu thi cử.
Lần thi này hiếm thấy vì nó dựa theo xếp hạng lần trước của cả khóa để điều chỉnh chỗ ngồi, lần trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-uyen-nu-than-vuc-sau-nu-than/1728254/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.