Edit: Quanh
Dụ Sân biết chú Từ để ý chuyện gì, lời đồn đãi lần trước thật sự đã làm cho cô sợ hãi.
Gia giáo nhà cô nghiêm khắc, nghĩ đến việc khiến Dụ Trung Nham và Vạn Xu Mính thất vọng, trong lòng cô đã cảm thấy không thở nổi. Không phải mỗi người đều giống Bách Chính, dù có chuyện gì xảy ra cũng không sợ hãi.
Mỗi tuần, Dụ Nhiên và cô đều cùng nhau về nhà, ở mức độ nào đó cũng làm cho cô bớt lo lắng phần nào.
Nhưng cả một mùa đông, cô rất hay thường xuyên mơ thấy Bách Chính.
Cậu lấy đom đóm thắp sáng cả con đường, cậu quỳ xuống ôm cô vào trong ngực, cậu bế cô về nhà. Ngày hôm đó, bầu trời trêи cao vô cùng đẹp, thế nên cô nằm mơ, khóe môi cũng cong lên.
Cả một mùa đông cô ở nhà ấp ủ dũng khí, rốt cuộc đến hôm nay, tuyết rơi, cô ra ngoài tìm cậu.
"Bách Chính có ở nhà không chú?"
"Có, cháu vào gõ cửa là được." Bình thường Từ Học Dân cũng không đi theo cậu, nhưng Bách Chính mới khỏi bệnh, Bách Thiên Khấu lại xảy ra chuyện, Từ Học Dân thật sự không yên lòng.
"Đây là hạt dưa đậu phộng nhà cháu xào, còn có cả đậu tằm nữa, chú Từ nếm thử xem ạ."
Cô lấy đồ từ trong túi ra, chia một phần bưng cho Từ Học Dân.
Từ Học Dân nhận lấy, sắc mặt dịu lại: "Cảm ơn Dụ tiểu thư, vậy chú đi trước, công ty còn có ít việc."
Từ Học Dân nói xong liền lên xe, ý bảo tài xế đi được rồi.
Dụ Sân nhìn ông rời đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-uyen-nu-than-vuc-sau-nu-than/1728252/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.