Edit: Chạng Vạng
Dụ Sân kêu lên vài tiếng, nhưng ngoài cửa vẫn không có động tĩnh gì. Nửa đêm mùa hạ rơi một trận mưa nhỏ, mở một bên cửa sổ cũng chỉ nghe được tiếng gió và tiếng mưa rơi tí tách ở bên ngoài.
Bách Chính đang dựa vào vách tường của phòng tắm, bình tĩnh nhìn cô.
Dụ Sân không có cách nào gọi Từ Học Dân đến, chỉ biết chọt chọt cánh tay của thiếu niên: "Bách Chính, anh gọi chú Từ vào đi."
"Anh đã nói rồi, không cần chú ấy." Cậu liếc nhìn Dụ Sân, cũng muốn cô ghi nhớ rõ rằng, đừng quan tâm đến nhiều chuyện vặt như vậy.
Hai người lại giằng co một lúc lâu, sắc mặt của Bạch Chính lại khó coi thêm vài phần nữa, nhưng cậu vẫn có thể nhẫn nhịn được. Cậu trầm mặc không nói lời nào, cuộc đôi co với cô nhất định phải có một kết quả.
Cậu nhất định phải đạt được mục đích của mình, nếu thật sự điên lên thì có thể còn hại cả bản thân mình.
Dụ Sân cắn răng, cô sờ soạng tìm đồ giúp cậu cắt cởi dây lưng.
Bách Chính rũ mắt nhìn động tác của cô.
Dụ Sân run rẩy cởi dây lưng của cậu ra, động tác của cô gượng gạo, giằng co nửa ngày. Trước khi giúp cậu kéo khóa, cô trơ mắt nhìn cậu nổi lên phản ứng.
"Anh... Anh vậy mà lại..."
Bách Chính đè tâm trạng đang xấu hổ của mình xuống, cậu cũng không nghĩ sẽ như vậy: "Em chậm quá, tay em còn sờ bậy bạ nữa."
Lúc này, cũng không cần Dụ Sân nhắc nhở nữa, cậu cao giọng gọi: "Từ Học Dân, vào đây!"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-uyen-nu-than-vuc-sau-nu-than/1728250/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.