Dụ Sân đẩy cửa bước vào.
Bách Chính nghe thấy tiếng mở cửa, không thèm quay đầu nhìn lại mà quát: "Không phải là tôi bảo chú không được vào sao?"
Dụ Sân bị tiếng gầm của cậu làm cho sửng sốt.
"Vậy thôi em ra ngoài đây."
Nghe thấy giọng nói của cô gái, cậu vội quay đầu lại: "Dụ Sân?"
Dụ Sân gật đầu, cô không biết tại sao cậu lại cáu kỉnh như vậy, cô còn tưởng rằng cậu có chuyện gì đó nên cậu không cho vào.
Nhìn thấy cô muốn đi, Bách Chính u ám nói: "Em dám đi thử xem!"
Dụ Sân đứng ở cạnh cửa, biết cậu không có tật xấu gì, chỉ là mỗi ngày đều rất cáu kỉnh, cô đóng cửa bước tới.
Trong lòng chú Từ thầm lắc đầu, cảm thấy thật buồn cười. Chủ nhân nhà họ Từ đều giống nhau, trừ phụ nữ ra, trong mắt bọn họ không còn gì khác. Đã thâm tình lại còn đáng thương.
Chú Từ thực sự sợ rằng Bách Chính sẽ có kết cục như chủ cũ của mình.
"Em đến thăm anh, anh khá hơn chút nào chưa? "
Bách Chính nhớ lại sự uất ức trong cả ngày hôm nay, bên ngoài lại nói: "Không sao. "
Dụ Sân thấy cậu có sức quát người khác, nhớ đến việc cậu thật sự chỉ bị thoát lực mà thôi, cô nhẹ nhàng thở phào một hơi.
Bách Chính chưa bao giờ nghĩ rằng cô sẽ tới, cậu cong môi: "Em trốn tiết tới gặp anh à? "
Dụ Sân nói: "Em tan học rồi. "
Trong lòng của Bách Chính, đó cũng là trốn học.
Trong lòng cậu vui vẻ muốn chết đi được, lập tức hỏi vấn đề mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-uyen-nu-than-vuc-sau-nu-than/1728249/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.