Dụ Sân tan học xong, nhớ mình có hẹn với Bách Chính, liền chạy ra cổng trường.
Từ xa đã thấy bóng dáng đĩnh đạc của cậu.
Bách Chính thất thần nhìn con phố, Dụ Sân rất hiếm khi gặp dáng vẻ này của Bách Chính, bình lường lúc nào cũng tỏ vẻ hùng hổ, chẳng mấy khi im lặng như hôm nay.
Nghe tiếng bước chân, thiếu niên chợt hoàn hồn.
Bách Chính nói: “Nhanh lên, chậm còn hơn ốc sên nữa.”
Dụ Sân vội chạy qua.
Bách Chính cầm chìa khóa xe, nhìn cô: “Muốn đi đâu?”
Bách Chính không có kinh nghiệm trong việc xử lý mấy chuyện vặt vãnh của đám con gái.
Trên thực tế Dụ Sân cũng không biết, đành nói: “Sau phố ăn vặt có một chổ.”
“Lên xe.” Bách Chính mới vừa cầm nón bước tới gần Dụ Sân, Dụ Sân đã vội lùi ra sau mấy bước.
“Tụi mình đi bộ được không, gần đây thôi.” Cô không thích ngồi xe Bách Chính, bởi vì mỗi lần ngồi là mỗi lần gặp xui xẻo.
Bách Chính thấy cô lấm lét, xì miệng: “Em phiền quá.”
Tuy nói vậy nhưng rốt cuộc vẫn đi bộ.
Muốn tới phố quần áo buộc phải vòng qua phố ăn vặt, hơn nữa đang là giờ tan học, bầu không khí xung quanh vô cùng náo nhiệt.
Lúc sắp đến nơi, Bách Chính nhìn cửa hàng bán đậu hủ thối, làm cậu nhớ những hồi ức không vui trước kia.
Ngày sinh nhật hôm đó, cậu đã lừa Dụ Sân tới đây, bắt cô mua một ly “Đá bào”.
Bách Chính nhìn cô gái nhỏ.
Cuối thu tháng mười một, ánh mắt Dụ Sân phản chiếu sắc trời trắng xanh, hòa cùng con phố trước mặt,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-uyen-nu-than-vuc-sau-nu-than/163482/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.