Editor – Tử Dương
Bách Chính đến bệnh viện nhưng không thấy Dụ Sân đâu.
Với cả danh sách bệnh nhân không phải muốn xem là xem, ngay lúc này người đầu tiên mà cậu nghĩ tới là Bách Thiên Khấu, nhưng Bách Chính lại nhíu mày, cuối cùng quyết định gọi cho Từ Học Dân.
"Bác Từ, giúp tôi điều tra một người trong bệnh viện."
Từ Học Dân rất vui khi thấy cậu gọi cho mình, thật ra ông vốn là quản gia riêng của Bách Chính, nhưng mấy năm nay Bách Chính quen sống buông thả nên nghiêm cấm Từ Học Dân can thiệp vào cuộc sống của cậu chứ đừng nói đến việc chủ động gọi điện, Từ Học Dân dám xuất hiện trước mặt cậu mà không bị cậu đánh một trận tơi bời là đã may phước lắm rồi.
Nghi phu nhân chẳng màng đến chuyện Bách Chính sống chết ra sao, Bách Thiên Khấu lại không quản được cậu. Còn Từ Học Dân là người được chỉ định chăm sóc Bách Chính từ lúc cậu mới sinh ra, nếu Bách thiếu muốn lên trời, Từ Học Dân chỉ hận không thể bắt thang cho cậu leo lên đó.
Đây là lần đầu tiên Bách Chính chịu gọi cho ông, Từ Học Dân kích động đến mức quên luôn mặt chữ.
"Bách thiếu, cậu từ từ, xong ngay thôi."
Trong lúc chờ đợi, Từ Học Dân bắt đầu lải nhải: "Khi nào cậu mới về thăm Bách tổng và Nghi phu nhân vậy, không phải tôi lắm miệng nhưng hơn nửa năm nay... không thấy cậu về..."
Bách Chính chán chết được: "Sao người bên ông làm việc chậm chạp quá vậy? Tất cả đều ăn cơm hết mà!"
Thật ra mới được hơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-uyen-nu-than-vuc-sau-nu-than/163476/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.