Editor – Tử Dương
Mục Nguyên cau mày nhìn Dụ Sân, cậu tiến lên vài bước, nhưng lại nghĩ mình không có quyền xen vào chuyện này.
Cậu đứng nhìn cô bắt xe từ xa, ánh mắt thoáng vụt qua vẻ cười khổ, xoay người đi.
Bác Phương tài xế hỏi: "A Nguyên, về nhà hay sao?"
Mục Nguyên nhớ mình còn vướn chuyện Đinh Tử Nghiên, cậu thở dài, dù sao mối quan hệ giữa cậu và cô gái đó cũng là người yêu trên danh nghĩa, đành nói: "Đi bệnh viện."
Mục Nguyên còn tưởng lúc tới bệnh viện sẽ thấy Đinh Tử Nghiên khóc sướt mướt, nhưng sự thật trước mắt lại khác xa những gì cậu nghĩ.
Đinh Tử Nghiên ngồi trốn bên mép giường, vẻ mặt co rúm, đừng nói khóc nháo, ngay cả nói cũng không dám nói. Mà Bách Chính đang dựa vào lan can, mắt nhìn xa xăm. Màn trời đen kịt hệt như mắt cậu vậy.
Tàn thuốc nằm rải rác dưới chân.
Bách Chính nói: "Tới rồi sao? Dẫn theo cô ta rồi cút lẹ đi."
Mục Nguyên không biết bọn họ vừa xảy ra chuyện gì, cậu nhìn bác Phương, bác Phương hiểu ý bước tới ôm Đinh Tử Nghiên.
Hai chân Đinh Tử Nghiên mềm oặt, vừa rồi Bách Chính nghe điện thoại xong, cô ta liên tục kêu gào tay mình đau quá, Bách Chính lạnh lùng nhìn: "Cô mà còn la thêm tiếng nào nữa, có tin ông đây chém nát tay cô không!" ánh mắt anh ta khi đó quá đáng sợ, thậm chí cho đến tận lúc này, Đinh Tử Nghiên vẫn còn phát run.
Thấy Mục Nguyên tới, Đinh Tử Nghiên suýt nữa khóc ngất lên. Cuối cùng cô ta không cần phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-uyen-nu-than-vuc-sau-nu-than/163475/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.