Editor: DenDen
Vu Trạch Dục xoay người rời đi, tiếng ve kêu giống như thủy triều đột nhiên rút đi, bên trong xe yên tĩnh. Những lời này đến quá đột ngột, làm Vu Ca không kịp ứng phó, môi cậu bỗng nhiên run lên.
Bây giờ gọi Vu Trạch Dục trở về có kịp không?
Giờ phút này em trai anh đang bị kẹt trong vấn đề khó.
Từ "hôn" này rõ ràng không mang theo ý gì nhưng từ trong môi Nghiêm Từ Vân nói ra lại đầy vẻ mờ ám, cự ly quá gần khiến hơi thở ấm áp phủ lên đầu môi, lan dọc theo viền môi, người kia vì quá kinh ngạc mà hé mở đôi môi.
Vu Ca lúng túng, hai tay nắm chặt dây an toàn. Cậu là người quyến rũ tên cặn bã và cũng là người chủ động tuyên bố chủ quyền với người thứ ba, chỉ đến khi tên kia chủ động tấn công quyết liệt thì đại não của cậu như chết máy, chiến lược đã liệt kê dày đặc trong đầu bỗng nhiên trống rỗng, trở thành hiện trạng 404 Not Found.
Giống như đang đi trên tàu lượn siêu tốc ở công viên giải trí, Vu Ca khó nhọc thở hai hơi, bắt đầu cảm thấy choáng váng. Cậu ngẩn người trong chốc lát, sau đó lại nâng cằm lên nhìn chằm chằm vào hàng mi của Nghiêm Từ Vân, trong lòng tháo gỡ và giải mã chữ "hôn" này.
Hôn cậu? Tại sao?
"Anh đừng lại gần như vậy..." Vu Ca cố gắng dùng tay đẩy đối phương ra, nhưng vì hoảng hốt mà không thể dùng lực. Cậu dần lấy lại được ý thức, một lần nữa bướng bỉnh hỏi: "Vậy anh đã hôn bao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-tu-chu-khong-phai-thanh-gia-gai/935958/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.