Trên bàn làm việc, dưới ánh đèn vàng. Thomas bắt đầu viết những dòng đầu tiên trong ngày hôm nay.
Từ sau khi bố mất, cậu thường ghi chép nhiều hơn. Đa phần là những câu chuyện ở cô nhi viện, cũng có thể là những câu chuyện chẳng liên quan, hoặc cũng có thể là những vụ án mà cậu đã tham gia hoặc chứng kiến.
Đó là khi Thomas 14, 15 tuổi. Trong cô nhi viện cậu là người lớn tuổi nhất và cũng là người hay suy nghĩ nhiều nhất. Cậu suy nghĩ về tương lai, về công việc. Bố cậu là một luật sư nên cậu muốn làm một công việc liên quan đến pháp luật. Nhưng cậu vẫn chưa biết nên làm nghề gì. Cảnh sát, luật sư hay là công tố viên. Những suy nghĩ của cậu chẳng đi đến đâu cho đến khi cậu gặp Jonan Hansel.
Jonan là một thám tử. Thomas gặp ông trong một lần giao thư, chính xác thì là rất nhiều lần giao thư. Lúc đó cậu đang làm thêm ở bưu điện trong thị trấn. Ban đầu cậu chỉ thắc mắc tại sao người đàn ông này lại có nhiều thư đến vậy. Sau cùng cậu biết được ông ta là một thám tử nổi tiếng và những bức thư đó là từ những khách hàng hoặc cảnh sát ở nhiều nơi trên cả nước gửi đến cho ông ta.
Lúc đó, Thomas quyết định nhận Jonan làm thầy dạy cậu cách suy luận. Lúc đầu Jonan có chút suy nghĩ nhưng cuối cùng ông cũng bằng lòng.
Ông nói trong buổi học đầu tiên
- Đừng gọi tôi là "thầy". Kể cả các học trò của tôi cũng chả bao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-tu-bong-dem/2555974/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.