Chiều hôm đó, Thomas tới chỗ của hắn. Căn phòng thí nghiệm gần như đổ nát. Không cần nói thì anh cũng biết cái thí nghiệm của hắn thành công hay thất bại. Và cũng chính vì thất bại nên hắn mới chán nản và chuyển sang việc khác. Khi anh đến hắn đang ngồi trong một căn phòng khác bên cạnh phòng thí nghiệm, xung quanh hắn để một loạt những máy tính xếp thành hình tròn, hắn ngồi ở giữa. Trên máy tính hiện lên những gương mặt đang báo cáo gì đó với hắn. Còn hắn đang ăn một cái quả gì đấy và chỉ đạo những người trên máy tính.
Anh biết cái kiểu này của hắn. Hắn ta đang chỉ đạo đàn em của mình. Thông thường hắn ít khi nhúng tay vào các vụ án mà chỉ đứng đằng sau điều khiển thôi. Hắn thường sai đàn em của mình đi thu thập tin tức còn hắn chỉ ngồi một chỗ suy luận. Hắn thích suy luận nhưng không thích động tay chân. Kể cả việc tống tiền ai, tố giác ai hắn cũng sai đàn em của mình làm hết. Đại khái hắn giống Hercule Poirot, một thám tử ghế bành chỉ thích ngồi một chỗ phá án. Anh thấy hắn giống Poirot, còn hắn lại thấy anh giống Sherlock Holmes còn hắn là Mycoft. Anh không hiểu. Hắn giải thích: Sherlock là một thám tử của công lý, sẵn sàng chạy vạy, dấn thân vào nguy hiểm để tìm manh mối phá án, còn Mycoft, anh trai của Holmes, tuy có thiên phú hơn Holmes nhưng lại chỉ thích ngồi một chỗ suy luận. Điều đó rất giống với anh và hắn. Anh mỉm cười. Anh chẳng bao giờ cho rằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-tu-bong-dem/2555899/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.